Vu Triết nhìn những bức ảnh ngày hôm đó, trong ánh mắt có phần mơ màng không biết nên làm sao đây. Nếu như xé rách mặt với Sở Ngạn thì không nói đến Tống Khuynh Lục, Khả Lam chắc chắn sẽ không để yên việc này...
Nhưng... Vu Triết cậu không cam tâm thua dưới tay hắn một lần nữa.
•
Sau một lượt kiểm tra tổng quát không sót lại gì thì Tống Khuynh Lục cũng yên tâm cầm hồ sơ bệnh án trên tay dìu hắn bước ra ngoài. Sở Ngạn nằm lâu trên giường cũng uể oải trở nên lười biếng, hoàn toàn không muốn vận động để y tự thân bế hắn lên xe.
- "Chân cũng không còn bị thương quá nặng đâu"- Sau khi lên xe Tống Khuynh Lục vân vê vành tai của Sở Ngạn, không khỏi ngắm nhìn vẻ mặt nhột nhạt nhưng chẳng thể phản kháng kia quả thật đáng yêu chết người.
- "... Nếu anh thấy phiền thì thôi, để tôi nhờ người khác"- Sở Ngạn tinh nghịch đem tay của ai kia để vào miệng, liếm láp dọc các đầu ngón tay khiến Tống Khuynh Lục dần nổi lên tình ý đối với tiểu hồ ly này.
- "Em muốn tìm người khác?"- Tống Khuynh Lục một tay nâng cửa kính xe lên, lại đè cần gạt khiến chỗ ngồi của hắn ngửa thành một cái giường nhỏ. Y cũng không quên tháo caravat ra, đem tiểu hồ ly đè giường thân, vuốt ve dọc cần cổ rồi lại dùng hai ngón tay tháo từng khuy áo vừa mới kỳ công gài cho hắn.
Sở Ngạn bị ba ngón tay của y khuấy đảo trong khoang miệng không thể trả lời, chỉ có thể rên rỉ vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604060/chuong-11-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.