Sở Ngạn dùng tay gõ lên trán của Lưu Thủy, một vòng ấn ký hiện ra, đồng tử hắn sắc lạnh tựa như không để lời nói của Lưu Thủy vào lòng -"Theo ta bao năm sao? Vậy thì cũng nên biết hậu quả là gì rồi"- Hắn xoa đầu, khiến cho cả sống lưng của cậu đều lạnh run.
Lưu Kỳ Tân lúc này cũng đi đến, nắm chặt lấy cổ tay của Sở Ngạn mà tra hỏi -"Con muốn làm gì tiểu Thủy?"-
Trong cái lạnh giá, Sở Ngạn bật cười nhè nhẹ -"Chẳng làm gì cả"- Đứa con số mệnh không có phần ký ức khi lập giao ước với tội đồ, bọn họ chỉ được phép biết mục đích của mình cũng như những thứ mình sẽ được ban phát. Tội đồ chỉ ẩn nấp và hấp thụ những thỏa mãn do đứa con số mệnh khi hoàn thành mục đích của mình tạo ra.
Thế nên có nhiều lần, Sở Ngạn đã lợi dụng điểm này để đứa con số mệnh tự hủy diệt mình. Nhưng lần này quả thật không dễ dàng gì khi tội đồ lại dụ dỗ được đồng minh đến từ Minh giới.
[Sở Ngạn, chuyện này có cần báo cáo lên Minh giới không?] - Nếu như nó đoán không sai đi, thì sự việc tội đồ của những lần trước chưa bị phán quyết mà đã biến mất đến hồn cũng không còn thì hơn năm thành chắc chắn Minh giới có nội gián.
Lưu Kỳ Tân không hiểu vì sao đứa con bình thường hiếu thảo này lại trở nên như vậy, chỉ có thể gượng cười -"Tiểu Ngạn, cha không phải có ý trách con nhưng mà con không nên sử dụng thuốc ở bệnh viện đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604042/chuong-10-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.