- "'Cậu không sợ?"- Hoàng Gia Ý thấy hắn mãi im lặng cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng hỏi.
Sở Ngạn bất chợt nở nụ cười kỳ quái, dùng ngón tay khuấy khuấy ly nước trên bàn, ánh mắt có muôn vàn thích thú -"Đừng làm ồn, tôi muốn xem Tinh Húc anh ấy mạnh như thế nào"- Thứ này cũng thật thú vị, nếu đem về Minh giới chơi một trận chắc chắn sẽ bớt nhàm chán.
[...] - Đừng tưởng nó không biết Sở Ngạn đang tính làm gì. Dù gì bọn quỷ hồn chết rồi cũng không thể chết lần nữa, mở võ đài sinh tử thì cũng được thôi nhưng quan trọng là hắn chơi được vài ngày sẽ chán, lúc đó nó sẽ là người đi thu dọn tàn cuộc.
Đến năm hiệp nữa Sở Ngạn mới thấy bóng dáng của Chu Tinh Húc. Y không như những võ sĩ khác, không mặc đồ bảo hộ, càng không tỏ vẻ điên cuồng hay gào rống lên lấy khí thế cùng tiền khán giả đang xem. Chỉ nhẹ nhàng, từ tốn như một con báo đang săn mồi, mặc kệ con mồi có nhảy nhót trước mặt bao nhiêu cũng chậm rãi tiến sát không hấp tấp.
Đối thủ hiệp đầu tiên của Chu Tinh Húc là một tên có tóc lỏm chỏm, từ trên xuống dưới xăm đầy những hình ảnh về thánh thần khiến kẻ khác cảm thấy nghẹt thở. Gã còn đeo một tấm vải quanh cổ, qua mũi một cái khuyên, nghênh chiến với Chu Tinh Húc một cách rất hiên ngang.
Mở đầu trận đấu, hàng loạt lời tán thưởng ca tụng được dấy lên khi gã xăm mình tấn công rất nhanh, không để y dành được thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604038/chuong-10-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.