Chu Tinh Húc vén áo lên, quả nhiên một mảng đỏ ửng do bị bỏng hiện lên trên lớp da hơi ngả màu bánh mật. Y chỉ nhíu mày, không có biểu tình gì quá lớn, thuận tay lấy một ít đá trong ly nước còn dư lại thoa thoa lên một chút. Sơ sài đến mức khó tin.
Chu Tinh Húc tùy ý nằm phịch xuống giường, vươn hai tay lên không trung. Bên tai là những âm thanh như tiếng mẹ năm đó thường ru y ngủ. Đây chính là ánh sáng duy nhất giúp y trụ trong cuộc sống hỗn loạn không rõ phương hướng tiếp theo nữa.
Vốn dĩ đang hòa mình trong thanh âm ảo diệu kia, bụng lại cảm nhận được thứ gì đó lành lạnh, giảm bớt đi có bỏng rát của vết thương. Chu Tinh Húc dần dần mở mắt ra, thấy được thiếu niên với gương mặt non nớt đang chăm chú thoa thuốc cho y. Theo bản năng, Chu Tinh Húc mạnh tay đẩy thiếu niên ra, nhưng không biết trùng hợp thế nào lại khiến cho tay của hắn va vào cạnh bàn khiến một đường máu từ từ chảy ra.
Sở Ngạn mặt không biến sắc, không khóc không nháo chỉ từ từ dùng bông gòn thấm từng giọt máu đỏ tươi. Nhưng cái cách vụng về ấy không làm vết thương đỡ hơn mà còn tăng thêm lượng máu chảy ra. Chu Tinh Húc quả nhiên không nhịn được nữa, từ trong tay hắn dành lấy bông băng thuốc đỏ làm cho hắn.
- "Anh có vẻ rất thuần thục những việc này?"- Sở Ngạn tranh thủ ngó nghiêng căn phòng... cũng không có gì quá đặc biệt. Ngoài trừ găng tay boxing cùng một vài huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604027/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.