Nước biển trào dâng dữ dội, Sở Ngạn đem toàn bộ sự giận dữ trút giận lên đám người người đang dùng súng nhắm vào mình. Hắn hoàn toàn không động đậy, nước biển như thủy sóng từng đợt từng đợt cuốn trôi mọi thứ.
Hạ Thiển trầm mặt, đem dòng nước kia khống chế nhưng vẫn không thể ngăn cản được loài cá hung hãn của biển cả. Sở Ngạn hạ mi, môi hơi nhếch lên tạo thành một đường cong nhỏ. Cá voi sát thủ đeo ngọc trai được phủ rong biển từ từ nổi lên mặt nước, nó hướng mắt về phía Hạ Thiển phát ra âm thanh với tần số cao khiến người người chói tai.
- "Ngươi câm miệng cho ta"- Hạ Thiển bị chói đến mức mà che lại hai bên tai.
Cá voi không những không im lặng, thậm chí còn vẩy đuôi tạo thành một làn sóng nhỏ che khuất đi tầm nhìn của đám người hải quân lục chiến. Hạ Thiển nhíu mày, tránh đi đòn tấn công của cá voi sát thủ, nhưng lại để vụt mất thân ảnh mình muốn bắt lại.
Khi làn sóng hạ xuống, sinh vật đại dương cũng tản đi tránh ngư lôi, chỉ có cá voi sát thủ luôn nhìn về phía Hạ Thiển mặc cho một quả ngư lôi đánh trúng vào người, nó chớp mắt một cái ôm lấy vết thương lặn xuống biển sâu.
- "Hạ lệnh phải bắt được hải yêu muốn ngăn chặn nhiệm vụ của phó tư lệnh"- Ông ta híp mắt, trong lòng nôn nóng vô tận, ông ta nhất định không để hải yêu đó được biết bí mật của sợi dây chuyền trong tay Hạ Dục Niên.
•
Làn nước vốn trong xanh của hang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604022/chuong-9-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.