Hiệu trưởng có vẻ rất tức giận, đến cả Nhược Giai cũng run rẩy sợ bị phát hiện. Nhưng cũng may mấy con nai tơ kia đã đứng ra nhận hết lỗi lầm về phía bản thân mình, nhất quyết không nói ra cô.
Sở Ngạn chép chép miệng, hướng mắt về những học sinh đang ai oán nhìn mình, đầu ngửa vào lòng ngực của Lam Kỳ mà khúc khích cười. Chưa xong đâu...
Lam Kỳ rất thuận lòng mà ôm lấy vòng eo hắn, mặc kệ sẽ có ai thấy hay không mà hôn lên vành tai trắng nõn, còn dùng răng dây dưa khiến một mảng của tai đỏ lên trông rất đẹp mắt.
- "Đừng, học trưởng..."- Sở Ngạn cũng không biết nói gì giữa muôn trùng hoa xuân mà Lam Kỳ đem lại, dù là học sinh nhưng từ lâu y đã khắc sâu những khoái điểm của hắn, rất nhanh đã khiến hung thần đại nhân phải chào thua.
Đến khi tiếng chuông reng lên, báo hiệu giờ vào tiết, hiệu trưởng cũng không buông tha mà bắt buộc những học sinh vi phạm phải đến phòng mình chịu phạt, đồng thời cũng kỷ luật luôn những giáo viên ngó lơ cho qua việc này.
- "Lát về đợi tôi, chúng ta cùng đi ăn"- Lam Kỳ hôn nhẹ lên vành tai hắn khẽ cười rồi đi phải cùng lớp lên một lối cầu thang khác.
Sở Ngạn gật đầu một cái, tâm trạng vui vẻ muốn đi lên lớp nhưng vừa quay đầu liền bắt gặp Tịch Vũ đang chăm chú nhìn mình. Anh muốn đưa tay nắm tay hắn như ngày xưa nhưng anh cảm nhận được sâu trong đôi mắt của hắn đã không còn có anh nữa rồi. Phải rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1603971/chuong-6-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.