Tại Thiên giới bồng lai tiên cảnh, Nguyệt Lão nâng chén rượu, buồn cười khi thấy hiện tại không chỉ đơn phương sợi tơ hồng kia tìm đến Sở Ngạn mà bản thân hắn cũng đã chủ động quấn lấy.
- "Sở Ngạn, ngươi luôn khiến ngươi khác đảo điên dù rằng chẳng nhớ gì cả"-
•
Cả bộ tộc đều đang hoảng loạn không ngừng, khi người canh gác trở lại thông qua cánh cửa được mở lớn, bọn họ chỉ thấy một người cao lớn nằm sấp dưới mặt đất, máu còn chảy lênh láng dưới mặt đất. Thú nhân canh gác tưởng rằng Huyền đã chết, mau chóng gọi tộc trưởng và tư tế đến.
Nhưng không ngờ khi tư tế lật người đang nằm dưới mặt đất đã run rẩy không ngừng -"Lang..."- Tất cả mọi người đang đứng bên ngoài cũng hoảng hồn khi nghe tên người vừa được gọi.
- "Gọi... gọi phụ mẫu của Huyền đến đây"- Đến khi tư tế bình tĩnh lại, ông không thể nghĩ nhiều đến việc khác, chỉ có thể nhanh chóng cứu mạng gã.
Phụ mẫu của y khi đến chỉ liếc mắt một cái, quăng ra một thang thuốc rồi quay đầu bỏ đi, hoàn toàn không quan tâm đến tiếng cầu xin của tư tế.
Vốn tộc trưởng cũng định nói đỡ cho Lang nhưng phụ thân của y đã chặn lại, đem phụ mẫu rời đi, để lại ánh mắt sắc lạnh.
- "Tạo nghiệt thôi, tư tế đau lòng cho con trai của mình thì người khác cũng đau lòng cho con mình vậy"- Á thú nhân vốn nổi tiếng đanh đá trong bộ lạc từ lâu đã không ưa Kha cùng một nhà Lang thừa cơ hội châm chọc.
Kha vừa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1603957/chuong-5-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.