Chương trước
Chương sau
Sở Ngạn mím môi, đặt Huyền nằm lên mặt đất -"Hãy khoan nói với mọi người chuyện Huyền trúng độc"- Hắn dùng khăn thấm mồ hôi cho y, đau lòng chạm vào gương mặt nhíu lại vì khó chịu.
- "Tại sao ta phải nghe lời ngươi?"- Phụ mẫu trừng mắt, muốn xem tiểu tử này có bản lĩnh gì.
- "Ngài muốn làm theo hay không thì tùy người nhưng nên nhớ sinh mạng của y thế nào đều phụ thuộc vào người"- Sở Ngạn không quan tâm đến vị phụ mẫu đã sững người mà lo chăm sóc cho Huyền.
Phụ mẫu hơi trầm lắng khi thấy vẻ tất bật lo lắng của Sở Ngạn dành cho con trai mình, lại nhìn bát thuốc bị vỡ nát dưới mặt đất. Ông quay đầu, vừa mới bước chân vào gần trung tâm của làng thì Kha đã chạy ra -"Vết thương của Huyền thế nào rồi ạ?"-
Ông đối diện với lời hỏi ân cần của Kha, ông chỉ cười nhẹ -"Vết thương của Huyền không sao, nhờ dược của con cũng đỡ rất nhiều rồi"- Dưới ý cười của phụ mẫu, Kha hoàn toàn không biết rằng một tia ngạc nhiên thoáng qua trong mắt cậu đã thu vào đồng tử của ông.
- "Vây... vậy thì tốt rồi, con xin phép đi trước"- Kha vội vàng chạy đi mất, để lại một mình phụ mẫu của y đầy sự nghi ngờ.
Mảnh sành trong tay bị bóp nát, phụ mẫu quay đầu từ từ hướng về nhà mình.

Sở Ngạn nhắm mắt lại, nhân lúc y đang chìm vào giấc mộng truyền một ít năng lượng vào bên trong cơ thể Huyền.
[Ngươi không sợ y sẽ nổ tung sao?] - Năng lượng của hung thần không phải thứ muốn hấp thụ là hấp thụ đâu.
- "Y cũng không kẻ phàm phu"- Hắn hôn lên môi y, nhân lúc người nào đó đang chìm trong hôn mê mà lấy công trả thù tư, cắn lên môi y một cái thật mạnh.
[Ngươi định xử lý đứa con số mệnh như thế nào?] - Lucifer biết một khi chạm vào vạch mức của hắn thì hậu quả không lường được đâu.
Những ngón tay thon dài chạm nhẹ lên gương mặt cương nghị, Sở Ngạn không nói gì những sâu trong ánh mắt lại ẩn chứa những ý tứ không rõ ràng. Qua một lúc lâu, Sở Ngạn mới nhẹ giọng đáp -"Cậu ta đã thích sắc thuốc cho người khác uống như vậy thì ta sẽ sắc cho cậu ta một chén"-

Tại bìa rừng phía Bắc, Kha cẩn thận băng bó vết thương cho người trong lòng. Người được băng bó tuy không hài lòng nhưng cũng không để lộ ra quá nhiều biểu cảm, chỉ đợi khi cậu đã bôi thuốc xong mà vồ lấy Kha hôn lấy hôn để như thú đói cần khát thịt.
- "Lang... ngươi bình tĩnh đi... ta đang mang thai không thể động mạnh được"- Kha khó khăn tránh thoát khỏi ma trảo của gã.
Lang bực dọc, cắn thật mạnh lên gáy cổ của cậu đánh dấu chủ quyền -"Ngươi không thể quyến rũ tên đó được sao?"- Đứa bé trong bụng Kha không thể nhận phụ thân ruột là gã được.
Cách đây vài năm, Lang và Huyền đã có một trận quyết chiến đã chọn ra thú nhân mạnh nhất bộ tộc. Khi đó Lang đã gian lận bằng cách lắp những bộ hộ giáp sắt vào móng của mình, những dù đã khiến cho Huyền bị thương nhưng vẫn không thể thắng được.
Lang không cam tâm rời khỏi bộ lạc, sống một mình đơn độc bên ngoài khu vực của bộ lạc. Chỉ là không ngờ cứu được Kha, hương thơm trên cơ thể cậu khiến gã luôn rơi vào dục vọng mỗi lần chạm mặt. Chuyện gì tới cũng tới, hai người qua lại hơn nửa năm thì Kha lại có thai.
Vốn dĩ Lang chắc mẩm trong bụng sẽ nhờ phụ thân mình cũng là tư tế của bộ lạc cho kết đôi cùng Kha nhưng khi biết được phụ mẫu của y lại rất quý cậu. Một suy nghĩ đã nhen nhóm trong lòng, nếu như để Huyền nuôi con của gã thì cũng là một cách trả thù khá hay.
Kha vì tiền đồ của đứa con trong bụng cũng không muốn kết đôi với một kẻ bại trận như Lang, rất đồng ý với mưu đồ của gã. Thủ thỉ bên tai phụ mẫu, rất nhanh ông đã bắt buộc hai đứa phải kết đôi. Dưới sự thúc ép của ông, Huyền cũng đồng ý nhưng phải đợi hơn nửa tháng sau mới được.
Ông rất hào sảng gật đầu nhưng lại không để ý sắc mặt tái lại của cậu. Hoài thai thú nhân bụng sẽ lớn rất nhanh, nếu nửa tháng nữa e rằng sẽ có người phát hiện mất.
Ngày hôm qua lên núi, muốn tìm một ít Mê Hồn mộc khiến cho dục tính của Huyền tăng lên, khiến y mất lý trí rơi cạm bẫy đặt sẵn nhưng đáng tiếc toàn bộ đều bị gió tuyết của Sở Ngạn vùi vào mặt đất.
Hiện tại, bụng của cậu ta càng ngày càng to, không thể để Huyền làm cha đứa trẻ được thì diệt trừ y, để Lang trở thành thú nhân mạnh nhất. Một thế giới lấy sức mạnh làm đầu thì đương nhiên sẽ chẳng dám dị nghị nếu có thực lực.
Chỉ là... sao độc lại không hiệu nghiệm chứ.
- "Có thể độc chưa phát tác, ta đã bảo tư tế truyền tin cho bộ lạc tên đó bị bệnh, có thề lây lan không được ai đến gần y. Đến lúc đó xem ai dám ai kề cận bên cạnh y để chăm sóc, không quá ba ngày liền chết đi thôi. Yên tâm"- Lang xoa cái bụng đã có phần nhô lên, có phần yêu thương lại mang dã tâm cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.