- "Chủ nhân, chủ nhân,..."- Tiểu Trư sợ hãi mà hoảng hốt gọi.
Vãn Ngạn trong cơn mê man, nhịn xuống cảm giác đầu đau như búa bổ mà trĩu nặng mở mắt. Khung cảnh xung quanh khiến cậu càng hoang mang hơn bao giờ hết. Ấn ký trên da chứng minh đã đánh thức Ma lực thành công vẫn còn đỏ chói ánh hiện sự thật.
- "Cung hỉ chủ nhân đã đánh thức ma lực thành công"- Vạn Yêu quỳ xuống chúc phúc cho cậu.
Vãn Ngạn im lặng một chút, chăm chú nhìn mọi thứ xung quanh. Ma điện vẫn như ngày đó, mọi ký ức tựa như sóng biển nhấp nhô trong tâm trí của cậu. Phản bội, si mê, chạy trốn,... tất cả đều tái hiện rõ ràng trong ký ức bạt ngàn.
- "Tiểu Bạch, trong lúc ta hôn mê đã có chuyện gì xảy ra?"- Vãn Ngạn hướng mắt ra ngoài, khung cảnh vẫn âm u không có dấu hiệu bất thường nhưng trong khoảng thời gian này cậu đã không xuất hiện ở Ma giới, sợ rằng có kẻ thừa nước đục thả câu mất.
Tiểu Bạch im lặng một chút mới lên tiếng -"Đã có kẻ xâm nhập muốn ám sát người nhưng đã bị Đẳng Xích ngăn lại"- Nàng chỉ tay về phía người đang đứng ở một góc tối vẫn im lặng không lên tiếng kể công bao giờ.
Vãn Ngạn trầm mặc, cậu vẫn còn nhớ rõ đây là ấn tượng đầu tiên của cậu về Đẳng Xích - một ma vệ nhỏ bé không mấy có cảm giác tồn tại trước mắt cậu. Vãn Ngạn phất tay -"Ban thưởng"-
Những cảm xúc, hình ảnh quá chân thật khiến Vãn Ngạn biết rằng đó không phải một giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1603946/chuong-4-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.