[Kiểu này ngươi mà không giải quyết triệt để thì công đức còn hao tổn dài dài] - Lucifer bỗng nhiên cảm thấy thật đau đầu. Không biết trong lúc say đó, hắn có lỡ tay đánh rơi cái gì nữa không.
- "... Đem nó về làm đất nặn tiếp?"- Sở Ngạn thấy cách này không khả thi lắm, dù gì Ma Hoàng này cũng có linh tính rồi, đem nó về chẳng phải là lạy ông tôi ở bụi này với Thiên đế sao.
[Ngu ngốc, ngươi có thể hủy diệt nó mà] - Lucifer thở hồng hộc. Nó cảm thấy để Sở Ngạn yêu đương là một sai lầm, trí thông minh giảm hẳn.
Sở Ngạn đảo mắt, hiện tại nhìn tình hình có vẻ căng thăng, thật sự nếu ra tay thì mất hay. Đợi thêm một lúc nữa chắc cũng không sao, dù gì nó cũng lộng hành vị diện này hơn vạn năm rồi.
Đẳng Xích vẫn còn đang tự mãn, gã không có dòng máu Ma Hoàng nhưng vẫn có thể triệu gọi nó tỉnh dậy. Không uổng công, gã đã bỏ trăm năm để tìm đến những đứa trẻ mang dòng máu Ma Hoàng mà hấp thụ huyết mạch của chúng. Chỉ đáng tiếc nếu như có thể song tu với hắn thì gã sẽ càng mạnh hơn nữa.
Khuynh Tử Minh không mấy biểu tình, xem như thứ đang mở miệng gào to kia chỉ là đám mây.
- "Vân Hoan, trăm năm đã ta nhịn ngươi rồi, hôm nay sẽ là ngày tàn của ngươi"- Gã giải thoát cho Ma Hoàng khỏi hàng ngàn xiềng xích các tông môn chính phái phong ấn, ra lệnh cho nó rời khỏi tầng tầng lớp lớp thiên xích vây kín.
Ma Hoàng gầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1603944/chuong-4-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.