An Kỳ trong người mang theo mũi tên đã được tẩm kịch độc, nhân lúc mọi người vẫn đang náo nhiệt vì đã có mưa mà lẻn vào bên trong xe ngựa của hoàng đế.
Sở Ngạn vẫn an tĩnh dùng lược ngà chải mái tóc dài, trên người y vẫn khoác y phục của thái giám, mặc cho những y phục được thêu vân gấm hoa được đặt bên cạnh dành cho quý quân.
Hắn ngồi trước gương đồng, đồng tử hiện lên ý cười khinh miệt hướng về nữ nhân bị phong bụi làm cho xơ xác cả người đến y phục -"Tham kiến hoàng hậu nương nương, không biết người bãi giá đến đây làm gì?"-
Nhận được ý khinh miệt, An Kỳ cắn môi -"Rõ ràng ngày đó ngươi có thể chống cự nhưng lại đứng yên chịu đòn, rốt cuộc là vì sao?"- Đối với một người nhận được ân sủng của hoàng đế, việc dùng uy danh thiên tử để khiến bọn nô tài quỳ xuống đều rất dễ dàng.
- "Người biết vì sao tất cả những việc người làm đều bị hoàng đế nắm thóp không?"- Sở Ngạn quay đầu, đưa ánh mắt đầy bí ẩn hỏi nàng.
An Kỳ có chút không hiểu, chỉ vô thần lắc đầu, Sở Ngạn vuốt ve mái tóc của mình, lặng lẽ cho nàng đáp án -"Bởi vì cung nữ mà người luôn coi là tỷ muội thân cận nhất đã bán đứng người từ lâu rồi"- Hoàng hậu tội nghiệp, nàng ta đã đặt lòng tin vào quá nhiều người.
- "A...Thanh? Ngươi... ngươi nói dối, không thể nào, A Thanh không thể phản bội ta"- Lần đầu đến đây, chính A Thanh là người bồi cùng nàng ta, chăm sóc cho nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1603912/chuong-2-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.