[Bạch Liên đã không kiểm soát được bản thân nữa rồi] - Lucifer có thể ngửi thấy sát khí của Bạch Liên đang dần đến gần.
Hắn nhắm mắt một chút rồi đứng dậy lễ phép nói -"Cho con xin phép ra ngoài một chút ạ, hai người cứ nói chuyện với nhau tiếp đi"- Hạ Thiên hơi nhíu mày muốn đi cùng nhưng đã bị Sở Ngạn ngăn lại. Hắn vuốt ve mái tóc của y như ngày hôm qua y làm với hắn. Rồi bước ra ngoài.
Tầng tầng lớp lớp của Hạ gia dày đặc cũng không cản được bước chân của Sở Ngạn rời khỏi. Hắn dựa vào bức tường, chờ đợi, chờ đợi bóng dáng mang theo đồ bệnh nhân, cổ tay còn quấn băng do tự sát bất thành, trên tay còn cầm theo một mảnh thủy tinh sắc nhọn mà lê từng bước chân đến gần.
- "Mày đã hại tao... mày đã ép tao đến bước đường này..."- Phải, Sở Ngạn cũng đã cho chính người của mình nói cho cậu ta biết nhưng việc hắn cố ý làm để đẩy cậu ta vào con đường bi phẫn không lối về.
- "Phải, tao đã hại mày, nhưng mày cũng chẳng làm được tao"- Từng lời nói như kích động con thú hoang bên trong Bạch Liên, mọi dồn ép từ kiếp trước đến kiếp tựa như máy nghiền, đem cậu ta nghiền nát đến mức cả đánh mất lý trí.
Mất tất cả thì không sợ gì, mảnh thủy tinh trong ghim sâu vào lòng ngực của Sở Ngạn, dòng máu nóng chảy phủ đầy trên nền tuyết, tựa những đóa hoa bỉ ngạn đua nở.
Chứng kiến nụ cười kia vẫn còn nở được trên môi, đồng tử của Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1603898/chuong-1-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.