Đèn của phòng phẫu thuật tắt đi, bác sĩ Vu Phương bước ra, thấy thiếu niên mệt mỏi gục đầu lên tường lim dim vào giấc ngủ thì không khỏi buồn cười.
- "Cậu Nguyên, cuộc phẫu thuật rất thành công, mẹ cậu đã được chuyển qua phòng hồi sức rồi"- Ngay từ những ngày đầu mẹ Nguyên nhập viện, Vu Phương đã chú ý đến bóng hình vẫn luôn kề cận ngày đêm hiếu thảo chăm sóc mẹ.
Ban ngày bên cạnh mẹ, đùa cho mẹ vui. Ban đêm nhân lúc mẹ đã ngủ lại rời đi kiếm tiền, có thể nói Vu Phương cũng rất thương cho cậu thiếu niên tuổi còn trẻ nhưng phải gánh vác nhiều việc như vậy.
- "Cảm ơn bác Vu"- Sở Ngạn gật đầu, nói tiếng cảm ơn.
- "Tuy phẫu thuật thành công rồi, nhưng tiền ở phòng hồi sức cùng vật lý trị liệu là không phải rẻ... Tôi nghĩ cậu nên để bác xuất viện"- Vu Phương biết để kiếm tiền đủ tiền phẫu thuật đã là một điều rất khó với Nguyên An, huống chi quá trình điều dưỡng để sức khỏe về tốt nhất vẫn là một con đường dài hao rất nhiều tiền bạc.
- "Không, bác cứ thực hiện có khóa trị liệu, tiền con sẽ kiếm được"- Sở Ngạn tuy ngang ngược nhưng rất hiểu lễ nghĩa, mong muốn của Nguyên An là có thể hiếu thuận mẹ già thì nếu như đã mượn thân xác cậu ta, hắn liền giúp cậu thực hiện nốt phần di nguyện cuối cùng này.
Bác sĩ Vu cũng đành thở dài, tuổi cũng đã qua tứ tuần, sao có thể không biết trước được câu trả lời của đứa con hiếu thuận. Chỉ có thể gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1603889/chuong-1-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.