“A... Tôi xin lỗi!"
Cú ngã đã mang lại cho Thủy Như Khiêm nhiều cảm xúc lẫn lộn, có xấu hổ, áy náy đồng thời cũng xen lẫn cả sự giận dữ vì bản thân vô dụng, nhưng cơn đau từ chân truyền đến thật sự khiến anh không tài nào nhúc nhích nổi. Hơn nữa, thân thể cô thực sự rất mềm.
Thủy Như Khiêm cắn đầu lưỡi mình như muốn nhắc nhở bản thân, anh không thể có những suy nghĩ không nên có đó được.
Chu Ninh nhéo nhéo ngón tay, cô nhìn vai ác bằng nét mặt bình tĩnh lãnh đạm. Nhìn sắc mặt hồng hồng đó của anh càng khiến cô thêm uất ức, cô khẽ cau mày, bắt đầu đặt câu hỏi.
“Này hệ thống rác rưởi, thật sự không còn cách nào để vai ác trọng sinh sao?" Nếu vai ác có thể trọng sinh, vậy thì cô sẽ trừng phạt anh ra trò rồi mới nói tiếp!
"... Không thể, mà cho dù là có thể thì tôi cũng không đủ năng lực để khiến anh ta trọng sinh. Tiểu Bảo Bối à, xin cô hãy chấm dứt suy nghĩ đó ngay đi, nếu thực sự làm vậy thì thế giới này sẽ sụp đổ đó, mà nếu thế giới sụp đổ thì chúng ta coi như tiêu đời..."
Hoàn Khố Thiếu Gia lại bị che chắn lần nữa, nó còn chưa nói hết câu Chu Ninh đã lờ đi chỗ khác, thái độ không thèm nghe của cô thể hiện rất rõ ràng. Nó đau lòng đến rớt nước mắt mất thôi, dùng xong là ném đi, hỏi xong là thôi không thèm để ý đến nữa, trên đời này còn ai cặn bã như Tiểu Bảo Bối cô không hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148891/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.