Thẩm Tổng đã tỉnh lại được nhiều ngày, vậy nên hôm nào cảnh sát cũng tìm đến bệnh viện lấy lời khai của cô. Có điều nhà họ Doãn sợ cô bị tra hỏi nhiều sẽ căng thẳng, ảnh hưởng đến quá trình hồi phục nên họ không dám để cảnh sát lộng hành quá mức, chỉ cho đặt câu hỏi ở mức vừa phải thôi.
“Tôi không biết gì cả!"
Chu Ninh hờ hững nhìn về phía Giang Thiến, trong lòng thầm nhủ có cần phải nhìn cô bằng vẻ mặt nghiêm túc đến mức đó không?
Còn về Giang Thiến, cô ấy sợ đến mức toát mồ hôi hột. Giờ cô ấy đã hiểu câu nói dối không chớp mắt là thế nào, trần đời chắc chỉ có mỗi Thẩm Tổng đây là nói dối mà mặt vẫn điềm nhiên, lạnh tanh như chẳng hề hấn gì. Nhìn thái độ trả lời chắc nịch đó của Thẩm Tổng, nếu giờ cô không nằm liệt trên giường bệnh thì có lẽ Giang Thiến sẽ thật sự tin rằng tổng giám đốc nhà mình không liên quan gì đến chuyện đêm đó.
Nhưng, có đồ ngu mới tin là không liên quan!
“Nói với đám cảnh sát bọn họ là đêm đó chứng kiến cảnh tượng kinh khủng đó khiến tinh thần tôi bị khủng hoảng trầm trọng, hiện giờ tôi không thể nhớ lại bất cứ chuyện gì xảy ra vào đêm đó cho nên không thể tiếp nhận thẩm vấn. Và hãy nói là mong họ thông cảm, chờ đến khi tôi bình phục, tâm trí ổn định lại hoàn toàn tôi sẽ tự tìm đến họ để khai báo."
Dù sao cô cũng là một thanh niên ba tốt, phối hợp với chú cảnh sát vốn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148880/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.