[A ha ha, tiểu bảo bối không thay đổi ngoại hình cũng được, rốt cuộc thì vẻ bề ngoài của người ăn chơi trác táng cũng không quan trong trọng lắm, chỉ cần nội tâm là OK!]
Chu Ninh lạnh nhạt, đồ rác rưởi này đúng là chẳng có ý gì tốt, luôn luôn muốn biến cô thành người thiểu năng giống nó.
[...]
Là Hoàn Khố, không phải thiểu năng!
Nội tâm Hoàn Khố Thiếu Gia tràn đầy tuyệt vọng, tại sao nó lại gặp phải một con mèo hoang khó thuần như vậy chứ, thiếu gia sắp chết trận rồi!
Chu Ninh trực tiếp che chắn rác rưởi thiếu gia, rời khỏi bệnh viện, Giang Thiến đã lái xe thể thao Ferrari của nguyên chủ tới bên ngoài. Đây là vào dịp sinh nhật năm ngoái của nguyên chủ, bà ngoại bắt kịp thời đại của cô đã tặng cho cô làm quà. Hy vọng cô có thể giống với những người cùng tuổi một chút, thư giãn giải trí, chứ không phải luôn luôn vùi đầu vào công việc.
Chỉ là, nguyên chủ nhận nhưng không lái mà để ở gara!
"Tổng giám đốc, cô......"
"Nếu là bà ngoại gọi điện thoại cho cô, thì nhớ nói tôi vẫn đang nằm việc, biết không?"
Thần sắc Chu Ninh bình tĩnh lại đứng đắn, dặn dò.
Giang Thiến: "......"
Thẩm tổng, bày ra bộ dáng đứng đắn để làm việc lừa dối trưởng bối, cô coi như là người đầu tiên luôn đấy!
Nhưng, "Thẩm tổng, cô muốn đi đâu vậy?"
Chu Ninh lấy chìa khóa từ trên tay Giang Thiến, trịnh trọng nói: "Cứu vớt chính mình!"
Có thể đi đâu khác ngoài cứu sống chính mình đâu?
Rác rưởi hệ thống luôn muốn bức cô tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148870/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.