Anh không mặc quần áo thời thượng, tóc cũng chẳng nhuộm đủ màu. Sơ mi trắng, quần jean đơn giản, má tóc ngắn đen mềm mại, tóc mái che khuất vầng trán cùng đôi mắt phượng khiếp người. Anh lẳng lặng đứng ở một góc khuất âm u, rũ mắt, tựa như một bức màn ngăn cách anh với những thứ trụy lạc xung quanh.
Chỉ là anh không muốn người khác để ý thì người khác lại càng muốn để ý!
Một tên lưu manh đang thân mật với một cô gái, ánh mắt bỗng nhiên quét tới anh, trong mắt nhanh chóng hiện lên ý cười hèn mọn dâm tà.
Hắn cầm lấy cốc rượu trên bàn, kiêu ngạo đi tới bên người chàng trai tuấn mỹ như họa, trực tiếp nắm cổ áo anh.
"Thủy thiếu gia, tại sao lại không uống cùng chúng tôi? Khinh thường chúng tôi à?"
Tiếp theo, hắn hét lớn với những người khác, "Mọi người đừng uống, chúng ta đã quên mất Thủy thiếu ra rồi, tới tới, mau tới đây chiêu đãi Thủy thiếu gia của chúng ta nào."
Những tên lưu manh khác lập tức cười vang, có mấy người còn buông đồ chơi trong tay, đứng xung quanh Thủy Như Khiêm, lôi kéo quần áo anh, có người còn động thủ động cước.
Thủy Như Khiêm buông mi, tay nắm thật chặt, lại buông lỏng ra, chết lặng mặc cho bọn họ đẩy tới đẩy lui, tựa như người bị những bàn tay bẩn thỉu kia chạm tới không phải là mình vậy.
"Ha ha, Thủy thiếu gia, sao lại không uống vậy? Uống đi!"
Một tên lưu manh còn đưa chén rượu tới bên môi Thủy Như Khiêm, cường ngạnh rót rượu vào.
Màu vàng của rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148868/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.