Chu Ninh tỉnh lại liền cảm thấy vô cùng đau ở trán, cô mở mắt ra, nhìn trần nhà, trong lòng tiếc nuối thở dài một hơi, không thể chết!
[Anh anh anh, tiểu bảo bối, nếu như cô chết thì thiếu gia ta làm sao sống tiếp đây?]
"Vậy ngươi cũng đi tìm chết đi!" Chu Ninh lạnh nhạt nói.
Hoàn Khố Thiếu Gia run bần bật, [Tiểu bảo bối, cô...... Đừng như vậy, thiếu gia ta sợ!]
"Rác rưởi, ngươi nói xem nếu ta không ngừng tự sát thì sẽ như thế nào?"
Thanh âm Chu Ninh bỗng nhiên nhu hòa xuống, chỉ là vấn đề của câu hỏi......
Hồn phi phách tán sao?
Chẳng sao, có người cùng phách tán, cũng không tồi!
[Giả thiết của thiếu gia là như vậy, thiếu gia thật sự không có cách mà......]
Chu Ninh cầm lấy kính ở trên bàn cạnh giường đeo lên, nhổ ống tiêm, làm lơ miệng vết thương trên đầu, xuống giường bệnh, đi đến bên cửa sổ, dẫm lên ghế dựa, mở cửa sổ ra. Chu Ninh nhìn mặt đất, rất tốt, thoạt nhìn cũng cao mười mấy tầng, nhảy xuống nhất định có thể thành công chết!
[Bình tĩnh, tiểu bảo bối, ngàn vạn lần phải bình tĩnh, thế giới này thật sự rất tốt đẹp......]
Chu Ninh căn bản mặc kệ nó, dẫm lên bệ cửa sổ chuẩn bị nhảy xuống.
[Thiếu gia nói cho cô cách để không bị khống chế là được, đừng nhảy, ngàn vạn đừng nhảy!]
Chu Ninh một tay vẫn nắm bệ cửa sổ, nhàn nhạt phun ra một chữ, "Nói!"
Có người nào muốn tự sát mà bình tĩnh như vậy không a~?
Thiếu gia nó tìm đâu ra tiểu bảo bối này thế.
Nó thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148864/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.