"Tiểu bảo bối, hoan nghênh cô đi vào vòng ăn chơi trác táng, hôn cái nè moah moah ~"
Chu Ninh vừa mới có ý thức, trong đầu liền truyền đến thanh âm thiểu năng trí tuệ lại cố làm ra vẻ đáng yêu.
Cô chậm rãi mở mắt, ẩn sau gọng kính màu đen, ánh mắt lạnh nhạt bình tĩnh như nước hồ mùa thu, không có nửa điểm mê mang lo lắng, tựa hồ hoàn cảnh xa lạ trước mắt chẳng ảnh hưởng gì tới cô.
Chu Ninh híp mắt, nhớ rõ trong ngày sinh nhật 24 tuổi của cô, bạn thân tốt nhất của cô đã tặng cô một quyển sách coi như là quà.
Suốt bảy ngày bảy đêm cô đọc quyển sách đó, sau đó thì phát hiện bản thân ở chỗ này!
Nhưng đến nơi nào cũng không quan trọng lắm, chỉ cần...
Tầm mắt Chu Ninh xẹt qua kệ sách gần đấy, ánh mắt xao động. Cô đứng dậy đi đến trước kệ, nhìn từng hàng sách, khuôn mặt bỗng chốc nhiễm thần sắc nhu hòa.
Cô giơ tay lấy quyển sách màu đỏ gạch dày nhất trên kệ xuống, đi đến ngồi xuống sofa, bình tĩnh đọc sách, không chút gợn sóng, tự như phong ba bão táp, Thái Sơn sụp đổ cũng chẳng có gì liên quan tới mình.
Thần thái này cho thấy tiểu bảo bối nó tìm được, không bình thường.
A phi, cái quần què gì thế này?
"Tiểu bảo bối ~ tiểu bảo bối, Please look me!"
Trong đầu lại lần nữa xuất hiện thanh âm thiểu năng kia, Chu Ninh xác định đây không phải ảo giác. Ánh mắt cô vẫn không rời quyển sách, âm thanh lương bạc u lãnh, giống như gió lạnh trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148860/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.