Tỉnh lại lần thứ N, kiền nhìn thấy trần nhà tinh xảo, xung quanh cô có rất nhiều người vây quanh. Chanh Tử nghe loáng thoáng vài người nói chuyện với nhau:
'' Bác sĩ, con gái của tôi bị làm sao thế?''.
'' Nếu con mà có mệnh hệ gì thì sao cha mẹ sống được đây?!''.
'' ……….''.
Tuy không hiểu rõ tình hình cho lắm nhưng đại khái cô là con gái của hai người đang ôm nhau khóc trước mặt thì phải, nhìn họ... có chút quen quen nhưng không nhớ đã gặp ở đâu.
" Có vẻ như tiểu thư đã chịu đả kích rất lớn cho nên mới như thế này, hãy để cho cô ấy nghỉ ngơi" - Bác sĩ lên tiếng.
Sau câu nói đó thì mọi người cũng kéo ra ngoài.
Ơ kìa? Chăm bệnh nhân như thế đấy à?
Chanh Tử mặt nhăn còn hơn ăn chanh nhìn cánh cửa đang đóng chặt, căn phòng chỉ còn lại bản thân, cô thở dài rồi nhỏ giọng:
" Chậc, cái giấc mơ này đúng thật là... có để cho tao tỉnh để chạy deadline không thì bảo".
/ Ký chủ có vẻ lòng đầy chấp niệm với deadline /.
Một giọng nói mang theo âm vang xuất hiện khiến cho Chanh Tử phải bật dậy rồi lắp bắp:
" Ai ai ai ai vậy... đừng có nói... là maaa nha".
/ Ta không phải ma /.
" Con ma nào xuất hiện cũng bảo như thế đấy".
/............../.
" Trả lời đi chứ?!".
/ Ta chính là hệ thống /.
Âm thanh vừa dứt thì một luồng ánh sáng trắng khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-the-nu-phu-yeu-menh-ta-khong-lam/2833250/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.