Lam Tuyết: "Y như tên gọi của nó, từ khi đến đây, ngày nào ta cũng phải chạy thật nhiều!"
\*
Cô quyết định....
........ bỏ mặc nó.
"Aiz z z z z.... mạt thế đến nơi rồi, còn lo chuyện bao đồng làm gì cơ chứ!"
Hỏa Diễm thấy Lam Tuyết chạy đi, nước mắt ròng ròng. Cô khẳng định là gét nó lắm rồi. Trước kia thì bảo yêu nó, thương nó, bây giờ nó chỉ muốn một cái ôm an ủi còn chạy mất dép. Đây mà là yêu thương à, đây là ghét nó rồi!!!
Lam Tuyết có thể nghe được tiếng lòng của Hỏa Diễm. Bước chân dần dần chậm lại, trong lòng Đại thần lại khóc không ra tiếng.
Vốn lúc ấy chỉ triệu hoán bừa một vật gì đến thôi cũng được. Ai ngờ lại quá đà triệu hồi ngay ra thú cưng của Diêm Vương âm phủ, thú cưng bỗng nhiên biến mất có khi phải đào ra mấy nghìn thế giới hắn cũng dám đào đấy chứ.
Cách triệu hoán nó trở về như thế nào, là như thế nào. Bây giờ mấy phép niệm chú nàng còn chẳng nhớ đến một chữ nữa.
Cô nhìn thấy Tiểu zombie bị nhấn chìm trong biển lửa, nhiệt độ tăng lên đột ngột. Toàn thân Lam Tuyết nóng rát, có vài chỗ chắc là đã bị bỏng.
Nếu không ngăn chặn Hỏa Diễm, nó đốt luôn cả cái mạt thế luôn ấy chả chơi.
\#Hỏa Diễm đốt thế giới, Diêm Vương âm phủ nổi trận lôi đình\#
Vừa thấy cái đầu đề này Lam Tuyết đã cảm thấy cmn mệt tim, mạt thế đúng là nguy hiểm. Để nàng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thien-nguyet-lam-tuyet/2817095/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.