"Thật ra tiểu nữ lúc đầu có nhặt được một viên kim đan, có thể giúp tăng công lực lên hai đến ba bậc. Nhưng lại bị yêu nữ này cướp lấy, nếu có vị ân công nào cướp lại được coi như tiểu nữ hậu tạ bằng viên kim đan này!"
Lam Tuyết gật gù, trình bày trôi chảy như vậy, muốn đi lên vã cho hai cái.
Nhưng nhớ đến thiết lập thẻ bài nhỏ còn ở đây, cũng không muốn làm tổn thương tinh thần của hắn, đành từ tốn thu tay về.
Không gian dần rơi vào trầm mặc, không ai muốn mờ lời trước.
"Mặc Nhiễm chúng ta đi!"
Lời nói của cô còn chưa hạ xuống, đám người kia lại lớn tiếng phản bác.
"Không được, ma đầu đứng lại, ngươi không được đi!"
Lam Tuyết quay lại, thiệt tình thành ý hỏi người vừa nói.
"Vị đại ca này, huynh còn có gì muốn nói nữa không?"
Vị đại ca:"..." Sao bỗng dưng ăn nói nghiêm túc như vậy, làm cho hắn có cảm giác sợ sợ.
Mà vì sao hắn lại gọi Yêu nữ này đứng lại nhỉ? Không biết, chắc là do bản năng muốn giữ người ở lại thôi, bình thường không phải đều có người kêu lên như vậy sao?
Lam Tuyết chờ thêm một lúc nữa không thấy ai nói gì, ôm thẻ của mình quả quyết rời đi.
Đám người kia biết trong tay Ma đầu kia có giữ một bảo vật, nhưng cả Yêu nữ lẫn Ma đầu này quá mạnh, cũng không ai ỷ vào số lượng đông mà xông lên cướp.
Cũng bởi vì lòng tham của con người quá cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thien-nguyet-lam-tuyet/2817072/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.