Hạ Tư Truy cầm bút, ngón tay thon dài lướt đi cực nhanh viết lên bảng: "Giám định pháp y cho thấy có một lượng lớn chất Sodium Nitrite (E250) trong cơ thể nạn nhân, chính là chất bảo quản ngăn cho cơ thể không bị hư thối, mặc dù vậy dựa theo tình hình vẫn có thể giám định nạn nhân chết tầm 1 tháng trước"
"Được rồi đến tôi" Hàn Lương Nghị đi lên đoạt lấy bút trong tay anh.
"Nạn nhân tên Thu Hân, 17 tuổi, sống cùng bố mẹ tại chung cư cũ đường Lạc San, khu vực quanh đây cực vắng vẻ, đa số là người lao động chân tay sinh sống, bố mẹ là công nhân, rất ít khi về nhà, có lẽ là trên đường đi học về nạn nhân bị hung thủ bắt đi, mất tích vào ngày 27"
Hoa Y chống cằm nhìn vào bức ảnh vừa được gắn lên.
"Đó là Thu Hân?"
Hàn Lương Nghị nhìn sang: "Đúng vậy, là một cô bé rất xinh đẹp"
Hoa Y dùng móng tay cọ qua cọ lại trên cằm, cô đứng lên đi về phía trước, mang ảnh của 2 nạn nhân đồng thời xếp cạnh nhau.
"Có biết họ giống nhau ở đâu không?"
Hạ Tư Truy không mặn không nhạt nói: "Đôi mắt"
Hàn Lương Nghị giật ảnh xuống nhìn thật kĩ.
Hoa Y nở nụ cười với Hạ Tư Truy: "Chính xác, đôi mắt đều rất linh động, như biết nói chuyện, còn có khi khóc...thì đặc biệt ướt át rung động lòng người"
Hàn Lương Nghị hít vào một ngụm khí lạnh: "Bảo sao nạn nhân nào cũng bị móc mất tròng mắt, hắn định sưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-2/4599283/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.