Như mọi ngày Hoa Y vừa ngáp vừa đi xuống cầu thang ăn bữa sáng gộp bữa trưa.
Tín hiệu loa bên ngoài đột ngột bắt được sóng vang lên: "Chính phủ đã quyết định sử dụng vũ khí hạt nhân phá bỏ thành phố A nơi phát sinh dịch bệnh, nếu còn có người sống sót hãy di chuyển về thành phố Z nơi đó sẽ có máy bay của quân đội đến đón, xin nhắc lại..."
Thiệu Đình Hựu buông đũa xuống: "Chúng ta phải mau chóng rời đi, thành phố Z có người quân đội, được cứu rồi"
Tào Lỗi gật đầu hẳn là đồng ý với ý kiến của hắn.
Quỳnh Dao ánh mắt sáng lấp lánh, vô cùng vui vẻ: "May quá vậy là tất cả chúng ta sống sót rồi"
Hàn Phi im lặng không nói gì.
Hoa Y tiếp tục ăn cơm, no bụng rồi cô vẫn như mọi khi mang cơm lên cho hắn.
Vừa mở cửa ra cô liền dừng bước, thiếu niên đi một vòng lựa qua chọn lại, trước mặt hắn là một bức tường treo rất nhiều loại vũ khí nóng, còn có cả súng liên thanh...
Hoa Y sững lại một chút rồi lấy bình tĩnh bước vào phòng, đặt cơm xuống bàn.
"Ăn cơm"
Nam Kỷ không quay đầu khẽ trả lời: "Ừ"
Hoa Y bước về phía hắn, vừa đi vừa ngắm nghía đánh giá.
"FN Herstal FNP-9, M4A1,...."
Bước chân cô dừng lại.
Nam Kỷ liếc mắt nhìn cô: "Thích gì tự lấy, gọi cả đám Hàn Phi lên đây"
Hoa Y quay đầu cười với hắn: "Được"
————————————
Tào Lỗi chịu trách nhiệm lái xe, chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-2/4599268/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.