Hầu Bội Ca đưa thực đơn đến trước mặt cô ý bảo cô gọi món, Hoa Y tuỳ tiện chỉ.
Cô vào luôn chủ đề chính: "Có chuyện gì nói luôn đi"
Hắn cười cười khuôn mặt rất gợi đòn: "Gấp không chờ nổi nữa hả"
Hoa Y mím môi, trực tiếp cầm túi đứng lên.
Hắn cũng đứng lên vội giữ cô lại: "Đừng nóng đừng nóng đều kể hết cho cô, hôm nay tôi quyết định bán huynh đệ tôi cho cô"
Hoa Y lại ngồi xuống, rót ra ly rượu vang nghe hắn kể lể.
Hầu Bội Ca: "Vô Phương tên là Huỳnh Thư là..."
Hoa Y nhíu mày trực tiếp cắt ngang: "Bỏ qua phần giới thiệu, vào phần chính đi"
"Cô biết rồi" Hầu Bội Ca ngạc nhiên nhìn, nhưng thấy cô đạm nhiên uống rượu không trả lời hắn, hắn liền tự thấy bản thân hơi ngu, thông tin đều tra được mà, bỏ công sức ra là được.
"Thư thực sự có ý với cô, nhưng hắn sợ bản thân không thể chăm lo cho cô, dù sao hắn bây giờ cũng là người tàn tật"
Hầu Bội Ca vừa nói vừa lén quan sát sắc mặt cô.
Hoa Y đặt xuống ly rượu: "Anh có biết tai nạn của hắn là ai gây ra?"
Hầu Bội Ca lắc đầu hắn thực sự không biết, hắn cũng đã đi tra nhưng đều không có tin tức.
"Được rồi, vậy lý do vì sao anh gọi tôi ra đây, nói đi"
Hoa Y chống tay lên cằm ánh mắt sắc lạnh nhìn hắn.
Hầu Bội Ca nuốt nước bọt sao con ranh này ánh mắt ghê người thế chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-2/4599254/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.