(New York - Mỹ)
Đạo diễn Phùng: "Dư Tuấn, đây là nữ chính của cậu, Dương Hoa Y"
"Chào thầy Dư" Hoa Y xã giao nở nụ cười.
Dư Tuấn liếc nhìn cô khẽ gật đầu: "Phim của cô, diễn rất tốt"
"Cảm ơn anh, phim của thầy Dư tôi cũng xem rất nhiều lần"
Hoa Y có lễ đáp lại.
Dư Tuấn chào hỏi vài câu xã giao với cô rồi nói chính sự với đạo diễn Phùng.
Hoa Y nhàn chán gắp thức ăn, bất giác nở nụ cười.
——————
"Trạch, có người gửi đồ đến cho cậu" zen cầm theo túi lớn túi nhỏ bước vào.
Đồ? Khải Trạch nhận lấy mở ra, bên trong đều là thức ăn tinh xảo, hình như là của khách sạn, đồ ăn đều nóng hổi hương thơm lan toả.
Zen liếm liếm môi, người hơi nghiêng nghiêng có chút hóng hớt: "Trạch đây là khách sạn Michel nha, đồ ở đó đắt lắm đấy, hơn nữa hình như còn dùng hình thức giữ ấm bảo quản, ai lại có lòng thế nhỉ"
Không biết vì sao hắn lại thấy tác phong này trông quen quen, nhưng rất nhanh hắn liền bác bỏ đi suy nghĩ của mình.
"Cho cậu"
Hắn đưa cho zen liền mặc thêm áo khoác, đi ra ngoài.
Khải Trạch đi xuống cầu thang, tầm mắt hướng lên bước chân khựng lại, hắn cứ đứng hình ở đó.
Hoa Y híp mắt cười nhìn hắn, cởi ra khăn trên cổ bước về phía trước.
"Tại sao lại mặc ít như vậy?"
Nói xong cô bước lên bậc thang quàng khăn vào cổ hắn, chỉnh chỉnh đẹp mắt mới hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-2/4599228/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.