Cảnh cuối cùng kết thúc, hôm nay Dương Hoa Y cho mọi người một bất ngờ rất lớn.
"Bình hoa di động" đều 1 lần là xong, cũng không khiến đạo diễn phải nhắc nhở, chỉ cần hô "diễn" cô liền có thể nhập vai, cảm xúc tự nhiên đến cho đạo diễn và toàn đội đều bị cuốn vào trong, giống như Nhã Tịnh thực sự sống động xuất hiện.
Chu đạo diễn ánh mắt thâm trầm như có điều suy nghĩ, ông sai người gọi cô qua đây.
"Dương Hoa Y, có phải lúc trước cô khinh thường phim của tôi?" Đạo diễn Chu lên tiếng, ánh mắt chòng chọc nhìn cô.
"Không có" Hoa Y lắc lắc đầu khó hiểu nhìn ông.
"Thế tại sao, bây giờ cô mới chịu diễn? Phân cảnh mấy ngày trước nát bét khiến tôi giận dữ lắm cô biết không"
Hoa Y mường tượng ra khung cảnh: "Được rồi, là lúc trước chưa bắt được cảm hứng, xin lỗi đạo diễn, từ giờ tôi sẽ nghiêm túc hơn"
Đạo diễn Chu vẫn cứ thăm dò nhìn cô, Hoa Y cũng không có cách nào chỉ đành thao thao bất tuyệt cam đoan với ông.
Cuối cùng tốn hết đống nước bọt, khát khô cả cổ ông mới thả cô về, trước khi đi còn không quên dặn cô ngày mai diễn cho tử tế.
Hoa Y gật gật đến sắp thành linh vật đặt trên xe ô tô rồi.
————————————
Cô về đến cửa nhà, chưa kịp ấn mã thì chính Khải Hàng ra mở cửa, ông nở nụ cười tươi ôm cô vào lòng.
"Con gái có mệt không?"
"Ba, con lớn lắm rồi đấy" Hoa Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-2/4599217/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.