Vừa vào đến văn phòng, Hoa Y thở hắt ra ngồi xuống ghế, người bị cô kéo vào vẫn đứng đó, không một phản ứng nào khác.
Hoa Y nheo mắt bước về phía hắn thấy đôi mắt hắn trống rỗng nhìn vào hư không, cho dù cô gọi cũng không phản ứng.
Cô bắt đầu sốt ruột lên, nắm cổ tay hắn bóp nhẹ, người vẫn không phản ứng, cô kéo hắn ngồi xuống hắn chỉ giống như cái xác vô hồn phản ứng lại cô.
Hoa Y mím chặt môi, tay nâng cằm hắn hôn xuống, không phải kiểu hôn môi chạm môi mà là dây dưa thâm nhập.
Thấy hắn dần có phản ứng, bắt đầu chú ý đến cô mới rời đi.
Giọng hắn khàn khàn, câu từ sắp xếp lộn xộn: "Anh chưa từng...cũng không...giết...."
Hoa Y đặt tay lên đầu hắn nhẹ xoa: "Ừm em biết rồi, lần sau có giận cũng nói với em, đừng làm thế"
Không phải cô trách hắn, cũng không phải cô không thích hắn giết người, mà là đối với người đứng giữa ranh giới của thiện ác như hắn chỉ cần giết người một lần sẽ bị cảm giác đó kích thích, từ đó trở thành đam mê, si luyến.
Việc đó cũng không quá quan trọng nhưng cô không dám đánh cuộc rằng mình có thể bảo vệ hắn chu toàn khỏi mọi rắc rối, lực lượng của cô ở đây bị hạn chế, lại nói cho dù 0,00001% xác xuất xấu xảy ra với hắn, cô cũng không chấp nhận được.
Hắn ngẩng đầu ánh mắt thanh triệt nhìn cô, đôi mắt xanh thẳm trong veo xinh đẹp.
Hoa Y không nhịn được hôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-2/4599209/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.