Chương 12: Ngã rẽ bên trái.
"Thoáng rồi, đi được chưa?"
Mạc Phong nghe giọng nói không mặn không nhạt của thiếu nữ liền từ trong mộng bừng tỉnh, hắn liếc qua một vòng xung quanh rồi gật đầu.
Mạc Phong ân cần hỏi: "Có thể tự đi không?"
Khởi Dư không chút do dự lắc đầu: "Không thể."
Chỉ thở thôi đã đau đến không muốn sống nữa, tự mình đi còn có thể đau đến mức nào?
Nghĩ cũng không muốn nghĩ.
Ngay khi đám cỏ dại chuẩn bị quấn Khởi Dư thành một quả bóng như ban đầu thì Mạc Phong đã nhanh tay giành lấy bế bổng cô lên ôm giống kiểu ôm công chúa, vẻ mặt tươi cười: "Vậy nếu Nhị tiểu thư không ngại, để mấy lá cỏ đó làm phương tiện di chuyển không bằng để Mạc Phong bồi cô đi?"
"Được." Chỉ cần không phải động đậy, thế nào cũng giống nhau.
Thấy thiếu nữ không phản đối, ý cười trong mắt thiếu niên càng nồng đậm.
Hắn ôm thiếu nữ trong ngực, vững vàng bước qua vô số xác động vật nhỏ, máu thịt lẫn lộn đang bốc mùi hôi tanh tưởi trên mặt đất.
Trước khi rời khỏi nơi này, Mạc Phong không quên đá một phát vào mông của người nào đó vẫn còn chìm đắm vào tàn dư của "buổi biểu diễn" của bốn cây gỗ mục khổng lồ chưa thoát ra nổi.
Hàn Lâm tự dưng bị đá, quay đầu nhìn Mạc Phong đang dùng ánh mắt ghét bỏ quan sát mình, không nhịn được gắt gỏng: "Làm gì đấy!"
"Còn không đi? Tính ngồi đó hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt để phi thăng à?"
"Cậu nói nhảm cái gì vậy?"
Mạc Phong mày kiếm hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-the-gioi-ngay-mai/233270/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.