Sau thông báo, tất cả dây đai an toàn và vòng thép cố định chân của các xe điện đồng loạt bật mở, trả lại tự do cho những thí sinh còn lại.
Từ Nhất cúi đầu nhìn dây đai thu nhỏ thành một luồng sáng nhỏ rồi chui vào trong túi quần hắn, vừa mới đứng dậy bước ra khỏi xe đã bị người đi ngang qua cầm tay kéo đi.
"Tiểu Dư? Em ổn chứ, cả người em toàn máu kìa..." Từ Nhất còn chưa nói xong đã vội xoay mặt ra đằng sau: "Đợi đã nào, cá Koi không theo kịp ——"
"Để sau đi. Cậu ta không phải trẻ con, không cần người dắt." Khởi Dư ngắt lời.
Vậy hắn thì cần sao? Từ Nhất trầm mặc nhìn xuống hai bàn tay đang đan nhau.
Ờm, tình thú của yêu đương mà. ¯_(ツ)_/¯
Ra khỏi phạm vi khu vực của xe điện đụng, Khởi Dư kéo Từ Nhất đến chỗ góc khuất giữa các khu chơi riêng biệt, đẩy hắn lên bức tường gạch phía sau rồi đè người lên, dưới ánh mắt ngạc nhiên của chàng trai cắn mạnh lên cánh môi hắn.
Gấp gáp như vậy là nhớ hắn sao?
Từ Nhất cười khẽ, một tay ôm eo Khởi Dư, một tay đè gáy cô áp về phía mình, môi răng hé mở chào đón đầu lưỡi cô, đáp lại cô bằng tất cả sự dịu dàng hắn có được trong đời.
Khởi Dư bị hôn đến nhũn cả chân, tới khi không thở nổi mới quay mặt né tránh, siết tay ôm chặt người kia. Từ Nhất cụp mắt nhìn người trong lòng, trực giác nhận ra tâm trạng cô không được tốt, bèn yên tĩnh vuốt tóc cô.
"Nhất Tử."
"Ừ?"
"Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-the-gioi-ngay-mai/1848491/chuong-57.html