Mấy người cùng rời đến sương phòng phía sau, đại phu và thị nữ Tô phủ đều đã chờ ở đây. Hoàn cảnh nơi này xa lạ, Văn Nhân Cẩn thả chậm cước bộ, mò mẫm đem thiếu nữ trong ngực nhẹ nhàng đặt lên trên giường.
Nàng vẫn bám chặt lấy đai lưng hắn không buông, sức lực trên tay rất lớn, dường như hắn là cọng rơm cứu mạng duy nhất của nàng.
Thị nữ bên người Tô Lạc Yên muốn kéo tay nàng ra, lại bị Văn Nhân Cẩn ngăn cản: "Khoan đã, để ta."
Văn Nhân Cẩn cẩn thận cởi đai lưng của mình ra, bởi vì không nhìn thấy, trong lúc đó lơ đãng đụng phải ngón tay của người thiếu nữ, xúc cảm nhẵn nhụi lạnh lẽo giống như một khối ngọc thạch. Hắn đặt đai lưng cùng ta của người thiếu nữ xuống, liền lễ phép lui ra ngoài.
Gian ngoài cũng có người chờ đợi, dẫn Văn Nhân Cẩn đến sương phòng bên kia thay quần áo. Trong sương phòng còn có một người, chính là Thái tử đương triều Cố Tu Yến.
"Thái tử điện hạ". Văn Nhân Cẩn chắp tay hành lễ với Cố Tu Yến. Cố Tu Yến nổi danh là tính tình cao ngạo lạnh lùng, hắn có khuôn mặt anh tuấn, thân hình cao lớn mạnh mẽ, nét mặt rắn rỏi. Bởi vì rèn luyện trong quân hai năm, khi nheo mắt nhìn người, một thân khí thế hào hùng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Nhưng giờ phút này đứng trước mặt hắn chính là Văn Nhân Cẩn, bạch y công tử hai mắt trong suốt sáng ngời, nhìn thẳng Cố Tu Yến, vẻ mặt thong dong tự nhiên, không hề có vẻ sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-thuc-su-thich-nam-phu-kia/583960/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.