Lý Thừa Viêm cùng những thuộc hạ đang bị trói ở dưới đất đều sững sờ, sau đó cảm giác hoảng sợ từ sâu bên trong linh hồn của những tên này ào ạt kéo đến.
Sức mạnh kinh người gì đây? Người đó là quái vật sao?
Hẳn chính là quái vật! quái vật!
Có tên sợ hãi đến nổi đã ngất đi.
Riêng chỉ có Lý Thừa Viêm và Loạn Chiêu Hoa, Tiêu Bân là giữ được bình tĩnh.
Khi mà thấy hắn tới gần bọn họ, tuy trong lòng có chút run rẩy, nhưng Loạn Chiêu Hoa cùng Tiêu Văn vẫn giữ im lặng xem xem Bệ hạ muốn làm gì.
Hứa Lan Chu hôm nay chỉ mặc một bộ xiêm y màu đen tuyển, tôn lên làn da trắng như tuyết. Mái tóc hắn được xõa dài gợi lên vẻ đẹp không gì sánh tả.
Lý Thừa Viêm ngước mặt lên nhìn người trước mặt, lại sợ người nọ sẽ kinh tởm vết sẹo ở ngay mắt mình, y lại gục mặt xuống.
Nhưng chỉ vừa gục xuống, Lý Thừa Viêm đã sững sờ, vì sao y lại nghĩ như vậy chứ, đây cũng không phải là lần đầu tiên y gặp bệ hạ....
Hứa Lan Chu chậm rãi tiến đến chỗ của Lý Thừa Viêm, hắn ngồi chồm hồm, dùng Huyết Trường Dạ chạm nhẹ một cái, sợi dây thần đã đứt đọan tan thành mây khói.
"Ngươi tự cởi trói cho những tên kia nhé." Ta đói rồi, còn buồn ngủ nữa, ta muốn đi ngủ.
Hứa Lan Chu quay người đi thẳng vào trong trận doanh, vào tới lều của tên thủ lĩnh, hắn không kiên kị gì mà nằm xuống, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644499/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.