Hứa Lan Chu mặc kệ Kỳ Bạch Nhiên, hắn tùy ý đi tới bàn, lấy ly sữa còn đang ấm lên uống từng ngụm.
Kỳ Bạch Nhiên nhìn những giọt nước đậu trên xương quai xanh của người nọ, y không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Đồng hồ điểm đúng 5 giờ sáng, Hứa Lan Chu vẫn còn chút buồn ngủ, hắn không thèm đếm xỉa đến Kỳ Bạch Nhiên nữa, hắn vậy mà cư nhiên làm một loạt hành động, khiến Kỳ Bạch Nhiên lại nở nụ cười.
Kỳ Bạch Nhiên thấy Hứa Lan Chu dũi eo lười biếng ngáp một cái, sau đó y lại thấy Hứa Lan Chu bò lên giường, chui tít vào trong chăn rồi ôm lấy Kỳ Bách Ngạn ngủ.
Người này thật kỳ lạ, chỉ vừa mới nằm xuống liền đã ngủ sâu, cậu ấy không đề phòng y một chút nào sao? Đúng là thiếu cảnh giác.
Không như Kỳ Bạch Nhiên nghĩ, nếu y dám đụng đến hắn, hắn sẽ không chút lưu tình mà tiễn Kỳ Bạch Nhiên về cõi trời, hắn sẽ không nhân nhượng buông tha cho bất kì ai, dù cho có là người thân của F307 đi chăng nữa thì cũng vậy.
Hứa Lan Chu chính là một con mèo lười biếng, nhưng con mèo này lại rất hung dữ, không chỉ hung dữ mà hắn còn có thực lực, đặc biệt là có tiền.
Khoảng hai tiếng sau, Hứa Lan Chu cùng với Kỳ Bách Ngạn mới mở mắt lừ đừ ngồi dậy, Hứa Lan Chu chậm chạp đỡ lấy Kỳ Bách Ngạn, bảo nó đi rửa mặt vệ sinh.
Hắn đợi Kỳ Bách Ngạn đi thẳng vào trong đó, rồi bản thân mới lười nhác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644330/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.