Edit + Beta: YuanKit.
Cao Lăng hầu phu nhân mang một bụng tức giận trở về phủ, hai má còn phình ra đến mức đỏ bừng lên. Nữ tì đi theo hầu hạ thấy vậy, dè dặt hỏi: "Phu nhân bị sao vậy ạ?"
Cao Lăng hầu phu nhân giơ tay lên tát cho nàng một cái như muốn trút hết cơn giận. Móng tay bà được chăm sóc nên vô cùng bén nhọn xẹt qua mặt của nữ tì kia, để lại một vết sẹo màu máu. Nàng ta đau đớn kêu lên, nước mắt trong chốc lát liền rơi xuống.
"Tiện tì, đồ tiện tì!" Cao Lăng hầu phu nhân giận lây sang nàng ta, lại ra sức đánh thêm vài cái, không ngừng chửi bới: "Ngươi mà cũng dám đối nghịch với ta à!"
Nữ tì kia khóc đến choáng váng cũng không dám oán hận nửa lời. Vương mụ mụ, người bên cạnh Cao Lăng hầu phu nhân nghe tiếng liền bước vào, thấy thế hơi ngừng, phất tay đuổi nữ tì kia ra ngoài, rồi khẽ nói: "Kẻ nào không có mắt chọc đến phu nhân của chúng nô vậy? Người cứ việc đuổi ra khỏi cửa, việc gì phải so đo với một tiểu nha hoàn."
"Nếu chỉ là một tiểu nha hoàn ta sớm đuổi đi, cần gì phải chịu đựng nó mỗi ngày!"
Cao Lăng hầu phu nhân ngẫm lại nhiều ngày trước phải chịu ủy khuất, không kìm được rơi nước mắt, lôi khăn tay ra chùi, căm tức nói: "Khi mẫu thân nó còn sống đã chẳng hòa thuận gì với ta. Giờ thì để lại một tiểu tiện nhân dám cưỡi lên đầu ta dương oai. Mệnh ta sao lại khổ như thế này?!"
Nhớ tới chuyện trượng phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-lam-vai-ac-khoc-loc-tham-thiet/176386/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.