Trước khi tiệc thưởng lãm bảo vật bắt đầu, mấy ngày rồi Hách Liên Ngọc Thư cũng không có đến tìm Đường Ngọc Phỉ. Tuy Đường Ngọc Phỉ rất hưởng thụ khoảng thời gian riêng tư khó có được này, nhưng nhớ tới nhiệm vụ của mình thì vẫn cất công đi nhìn hắn một cái. Không ngoài ý muốn, mỗi khi tìm được hắn thì hắn đều ở bên cạnh Tiểu Long Nữ, biểu cảm trên gương mặt kia phải nói là ôn nhu như nước, đến cả đôi mắt cũng không nỡ rời khỏi.
Đường Ngọc Phỉ lại thử chọt hắn vài lần, kết quả là lần nào cũng bị Hách Liên Ngọc Thư coi nhẹ gạt qua một bên. Nói nhiều quá còn bị hăm dọa phế luôn cái chân thỏ, làm Đường Ngọc Phỉ tức đến thiếu chút đứt gánh giữa đường không thèm làm nữa.
Đồ hồ ly thúi không biết tốt xấu! Có khuyên thế nào cũng không chịu nghe, vậy thì tự chơi một mình đi! Đường Ngọc Phỉ đã nghĩ như vậy rất nhiều lần. Diễn đàn Vietwriter.vn
Càng nhìn hai người họ thì càng thấy chướng mắt. Cuối cùng thì tiệc thưởng lãm của Đông Hải cũng bắt đầu rồi.
Thần tiên ở khắp nơi đều tụ tập ở Long Cung. Khuôn viên phòng ngủ dành cho khách cũng càng ngày càng náo nhiệt. Đường Ngọc Phỉ cũng không tùy tiện ra ngoài nữa, cô sợ sẽ gặp phải vị thần tiên nào đó không nói lý lẽ thì cái mạng thỏ này khó giữ. Mãi cho đến ngày thưởng lãm thì Hách Liên Ngọc Thư cuối cùng cũng nhớ tới người hầu là cô đây. Ôm theo cô rồi cùng người hầu của Long Cung đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-suoi-am-trai-tim-cua-nam-phu/2512170/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.