Hiệu suất làm việc của mẹ Đường rất nhanh, đã sắp xếp đủ mọi chuyện thay Đường Ngọc Phỉ hẹn trước sân bãi tổ chức buổi tiệc âm nhạc cá nhân.
Sáng sớm, hai mẹ con liền quàng tay nhau thắm thiết ra ngoài, đích đến là một quán hòa nhạc nhỏ ở trung tâm thành phố. Địa điểm mà Đường Ngọc Phỉ muốn chọn, là nơi khiến cô có thể solo mà không quá trống trải.
“Con gái cưng, nơi này hình như hơi nhỏ thì phải? Con đã muốn tổ chức concert, vậy sao không chọn quán nhạc lớn ở nội thành đi.” Mẹ Đường sợ Đường Ngọc Phỉ chịu thiệt, bà nhìn quán nhạc nhỏ này chỉ chứa được khoảng mấy trăm người mà cau mày buồn bực nói.
“Mẹ, con cũng đâu phải nhà diễn tấu , có ai đến xem đâu mà.” Đường Ngọc Phỉ có chút dở khóc dở cười, nghĩ đến lúc đó toàn trường quay, ghế xem diễn tấu trống không thì chả phải cô lúng túng xấu hổ muốn chết sao?
Nhưng mẹ Đường là kiểu fangirl mù quáng, bà không đồng ý nói: “Đứa ngốc này, người nào mà không biết con gái cưng của mẹ bảy tuổi đã được khen thưởng toàn quốc là thiên tài đàn vi-ô-lông chứ ? Hôm đó, mẹ sẽ phát đầy thiệp mời, cho dù thế nào dựa vào danh tiếng nhà họ Đường, bọn họ cũng phải tới ủng hộ sân khấu của con thôi.”
Đường Ngọc Phỉ vội vàng lắc đầu, cô sợ mẹ Đường nói được làm được: “Mẹ, con tổ chức buổi hòa nhạc không phải để nổi tiếng mà vì một người. Mẹ không những không được phát thiệp mời mà còn phải thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-suoi-am-trai-tim-cua-nam-phu/2512065/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.