Căn nhà bỏ hoang kia không quá lớn, Đường Ngọc Phỉ rón rén bước chân, mở to giác quan cẩn thận chú ý xung quanh, phòng ngừa bản thân bị đánh lén.
Rất nhanh, cô gặp được người đã hẹn.
Nhìn đám người nhuộm tóc đủ màu đang tụ tập thi nhau nhả khói ở trước mặt, khóe môi của Đường Ngọc Phỉ không khỏi gợi lên cười lạnh. Cô đúng là xem thường trình độ nhát gan vô lại của Lý Chí Phong, mặc dù đã biết cậu ta chắc chắn sẽ không tới đây một mình, nhưng lại không ngờ rằng cậu ta sẽ kêu gọi nhiều người như vậy, đếm lướt qua đã được mười mấy rồi.
Nhận ra Đường Ngọc Phỉ đã tới, ánh mắt của bọn chúng liền tùy ý đảo quanh người cô. Hoàng Mao dẫn đầu ném điếu thuốc trong tay, đạp chân giẫm lên, sau đó lại thổi một tiếng huýt sáo.
- Lý Chí Phong, nếu là một cô bé xinh đẹp như thế này, vậy thì làm sao chúng ta có thể hạ thủ được?
Hắn ta ha ha cười to một tiếng, trong miệng toàn là lời ngả ngớn, những người khác cũng nở nụ cười có ý vị không rõ.
Tên mập mạp đằng sau bọn chúng quả nhiên chính là Lý chí phong, ánh mắt nhìn Đường Ngọc Phỉ càng thêm đắc ý cùng khiêu khích.
- Đường Ngọc Phỉ, dám uy hiếp tao, mày có thể gánh nổi hậu quả sao?
Đường Ngọc Phỉ rút cây gậy bóng chày từ phía sau ra, ánh mắt như dao, không khỏi khinh thường mấy tên côn đồ chẳng phải học sinh cao trung này. Tuy rằng là lần đầu tiên cô sử dụng năng chiến đấu của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-suoi-am-trai-tim-cua-nam-phu/1661638/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.