Edit: Richal
Beta: Richal
- ---------------------------
Đỗ Trọng gắp một miếng thịt gà nhét vào miệng Quý Ly.
Trong miệng Quý Ly vốn đã đầy thức ăn, lại them miếng gà này quả thật chỉ muốn phun hết ra ngoài.
Quý Ly lập tức bưng kín miệng mình, nhẹ giọng ho khan một tiếng, sau đó nghẹn khuất nhai đồ ăn.
"Còn dám nói nói nữa không?"
Đỗ Trọng dùng sức nói, Quý Ly lập tức ngoan ngoãn lắc đầu.
Quý Ly rốt cuộc đem đồ ăn trong miệng nuốt xuống bụng, sau đó không biết ăn năn cười.
"Hì hì hì! Dám chứ!"
Đỗ Trọng nhìn người nào đó chẳng biết xấu hổ, không biết phải nói gì mới tốt.
"Về sau đừng làm chuyện nhàm chán như vậy nữa."
Đỗ Trọng đột nhiên nói, Quý Ly đương nhiên biết đây là đang nhắc đến chuyện cậu khiếu nại.
"Thực xin lỗi, nếu như chuyện đó ảnh hưởng đến tương lai của anh thì tui lập tức dừng lại."
Quý Ly im lặng ăn tiếp trong cảm giác tội lỗi, trong lòng hậm hực thì tất nhiên phải dùng đồ ăn để an ủi.
"Không sao đâu."
Đỗ Trọng nhàn nhạt nói, đôi mắt Quý Ly lập tức sáng lên.
"Đỗ Trọng."
"Gì?"
"Có phải anh đang thử tui không?"
Trong lòng Quý Ly có chút vui mừng không rõ, hy vọng rằng cậu không phải một bên tình nguyện.
"Cậu đang nói cái gì?"
"Anh có muốn thử ở bên cạnh tui không? Nếu lúc ở bên nhau cảm thấy tốt đẹp thì liệu anh có thể miễn cương thu nhận tui luôn không?"
Ánh mắt mong đợi của Quý Ly làm Đỗ Trọng cảm thấy...
Vì cái gì mà cậu ta không biết xấu hổ nhưng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-so-tay-thu-thap-tiet-thao/1021429/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.