Khi vừa mới mở cửa xe ra, Nguyễn Nhuyễn đã nhìn thấy người mà mình không muốn gặp nên lòng lạnh đi. Còn quản gia thì từ khi ông ấy đỡ cô tự ngồi lên xe lăn, cũng không buồn liếc Thẩm Lẫm lấy một lần. Nhưng dường như Thẩm Lẫm cũng chẳng quan tâm đến ánh mắt của quản gia, mà toàn bộ sự chú ý của anh ta đều tập trung vào Nguyễn Nhuyễn ở trước mặt mình.
“Anh đưa em tới phòng học.” Anh ta nói xong cũng không hỏi ý kiến của người trong cuộc mà chen vào trước mặt quản gia tách ông ấy ra, vươn tay ra muốn tự mình đẩy xe cho Nguyễn Nhuyễn. Chỉ là khi bàn tay của anh ta vừa mới duỗi ra thì lại bị một bàn tay khác mạnh mẽ chặn lại, ngay cả góc viền của xe đẩy anh ta cũng chẳng chạm vào được.
Thẩm Ân nhẹ nhàng gạt cái tay chướng mắt kia ra sau, rồi đẩy xe lăn về trước hai bước, lúc này anh mới cúi đầu dùng giọng ấm áp chào hỏi Nguyễn Nhuyễn: “Chào buổi sáng, Nguyễn Nhuyễn.”
“Thẩm Ân!” Sắc mặt của Nguyễn Nhuyễn hòa hoãn đi rất nhiều, không còn lạnh nhạt giống như khi cô còn đối diện với Thẩm Lẫm nữa, cô vô thức nở nụ cười quay đầu nói với quản gia: “Chú Lưu, chú về trước đi. Có chuyện gì trên trường học thì Thẩm Ân sẽ giúp đỡ cho cháu.”
Quản gia liếc mắt nhìn Thẩm Ân đang bảo vệ phía sau Nguyễn Nhuyễn, ông ấy cũng rất yên tâm mà gật đầu, trên mặt còn cong lên nụ cười chân thành: “Vậy tiểu thư nhà tôi làm phiền bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-phu-cua-hac-lien-hoa/2688242/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.