Nguyễn Nhuyễn chưa từng thấy cũng chưa từng biết người này. Nhưng dáng dấp chật vật bần cùng thế kia lại chẳng giống bạn bè của Thẩm Ân. Cô nghiêng người nhìn Thẩm Ân, phát hiện gương mặt anh chỉ toàn là hờ hững, không có bất kỳ biểu cảm nào. Nguyễn Nhuyễn chớp mắt rồi im lặng.
Thấy không ai chú ý đến mình, vẻ mặt Hạ Văn toát vẻ lúng túng, anh ta cắn cắn khóe miệng, nở một nụ cười áy náy xen lẫn hối hận: “Xin lỗi, anh Thẩm, là do ban đầu tôi nhất thời hồ đồ. Anh, anh có thể tha thứ cho tôi không?”
Tuy rằng Thẩm Ân lạnh lùng nhưng anh đối xử với bạn bè rất tốt. Bình thường mồm miệng anh kêu ghét này chê nọ nhưng đến thời khắc mấu chốt anh luôn là người dũng cảm đứng ra bảo vệ bạn mình. Đây là đánh giá đúng nhất của Hạ Văn sau mười mấy năm quen biết Thẩm Ân.
Anh ta vô cùng hối hận vì đã tiết lộ cơ mật công ty khiến Thẩm Ân phải phá sản. Sau này xí nghiệp Dụ Thị đóng cửa anh ta mất đi công ăn việc làm, Thẩm Ân lại xuất hiện trước mặt mọi người một lần nữa. Nói không ganh tị là giả, nhưng dẫu sao anh ta cũng vui thay Thẩm Ân vì anh có thể trở lại, nỗi hổ thẹn trong lòng anh ta vơi đi từng chút một.
Sau khi thất nghiệp, anh ta thử đủ mọi loại công việc khác nhau. Tuy nhiên, ít nhiều gì thì những công ty đó cũng từng nghe qua chuyện anh ta bán đứng Thẩm Ân chuyển sang Dụ thị làm việc, sau vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-phu-cua-hac-lien-hoa/2688172/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.