Số lần thiếu nữ gặp chàng trở nên nhiều hơn, cách ba bốn ngày sẽ sai người gọi chàng một lần. Không chỉ như vậy, còn mời tiên sinh dạy học, đọc sách viết chữ, võ nghệ cưỡi ngựa bắn cung cho chàng. Thẩm Ân đoán không ra hành động này của thiếu nữ có ý gì, dù sao chàng chỉ là một nô lệ, một tên nô lệ dám sinh ra ý nghĩ xằng bậy với chủ tử.
Dù vậy, chàng vẫn đối xử nghiêm túc với việc này. Vừa bắt đầu chàng còn cho rằng bản thân mình có năng lực học tập cực mạnh nên mừng thầm, những thứ đó chỉ cần được dạy một lần, chàng liền có thể nhớ kỹ trong lòng, đồng thời học và áp dụng ngay.
Sau đó, chàng phát hiện mình học càng nhanh, khoảng cách thời gian thiếu nữ gọi chàng gặp mặt càng dài, dường như là đã yên tâm đối với chàng, cho nên nàng không thường xuyên ân cần dạy bảo. Thế là chàng cố ý làm chậm lại tiến độ học tập, giả vờ rằng mình không biết, quả nhiên thiếu nữ lại thường xuyên gặp chàng rồi, thỉnh thoảng còn mắng chàng ngốc.
Nhưng Thẩm Ân không hề tức giận, ngược lại cảm thấy trong lòng ngọt ngào. Chàng thích cuộc sống như vậy, cũng hy vọng có thể sống như thế mãi.
“Sao ngươi lại học không hiểu vậy?” Nguyễn Nhuyễn nhíu đôi lông mày thanh tú lại, chống cằm thở dài. Sớm biết dạy người ta những thứ này phiền phức đến như vậy, nàng đã không giày vò rồi.
Vừa mới cập kê không lâu, ngày đại nạn cách ngày đại tiên đoán mệnh nói không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-phu-cua-hac-lien-hoa/2688166/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.