Chuyến bay rạng sáng thứ bảy đã đến sân bay thành phố A lúc sáu giờ hơn. Nguyễn Nhuyễn ngồi xe nhà đến đón người, ước chừng sáu giờ đã tới nơi. Đợi được một lúc thì thấy một cô gái đeo balo leo núi ở phía xa vẫy tay chào, ngay sau đó một bóng người lướt nhanh như gió đến gần.
“Nhuyễn Nhuyễn, tớ nhớ cậu chết đi được!” Tạ Miên véo gương mặt nhỏ nhắn, mềm mại của thiếu nữ, hôn cái chụt lên má trái cô. Cô ấy véo vào phần eo mềm mại của thiếu nữ rồi bế bổng cô lên khỏi mặt đất, lắc lư, giọng hơi tiếc nuối: “Sao lại gầy đi rồi?”
Dĩ nhiên là mảnh mai như nhành liễu sẽ đẹp hơn, nhưng cô ấy lại thích cảm giác mềm mại khi ôm như vậy. Mũm mĩm thế này đáng yêu biết bao.
Nguyễn Nhuyễn nghe vậy cũng không biết nói sao chỉ cười, từ chối cho ý kiến với sự lí giải của bạn mình. Sóng não của Tạ Miên rất lạ, cô ấy thích mọi sinh vật trông vô hại.
Lần đầu gặp nhau là trong bữa tiệc riêng tư của nhà họ Tạ tại Đế Đô. Ba Nguyễn và cha của Tạ Miên là bạn chí cốt, vậy nên nhà họ nhận lời tham gia cũng là lẽ tự nhiên thôi. Cô gặp Tạ Miên ở biệt thự nhà họ Tạ, cô ấy mặc bộ đồ công chúa, đầu đội vương miệng lấp lánh, ăn vận đầy nữ tính.
Vừa thấy Nguyễn Nhuyễn, mắt cô chủ nhà họ Tạ đã lập tức sáng rực cả lên, một hai đòi kéo cô đi xem thỏ trong phòng thú cưng. Tầng hai của căn biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-phu-cua-hac-lien-hoa/2688136/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.