“Sao… sao vậy?” Sự tàn bạo thoáng hiện lên trong mắt anh rồi biến mất, Nguyễn Nhuyễn suýt tưởng mình hoa mắt, vô thức trở nên căng thẳng.
Thẩm Ân đặt đũa trên tay xuống, phần lông mi dài che đi đôi mắt lạnh như băng. Ngón tay anh run nhẹ, tiếp đó, anh ngẩng đầu lên, nét mặt đã dịu đi nhiều, còn thoáng lộ vẻ ấm ức: “Tôi đã làm chuyện gì sai ư? Sao đột nhiên lại muốn đi?”
“Không đâu, anh rất tốt.” Nguyễn Nhuyễn nghịch tay mình, cảm thấy phản ứng của anh hơi lạ: “Chỉ là tôi muốn đi tìm người nhà của tôi mà thôi.”
Vốn dĩ cô đến đây vì Thẩm Ân và muốn giúp đỡ anh, nhưng hình như tình tiết kịch bản đã thay đổi, đôi vợ chồng nhà khoa học đem anh ra làm chuột bạch đã biến mất dạng từ sớm, giờ anh tự do rồi. Hơn nữa khi mạt thế xảy ra, ở đây có đầy đủ đồ ăn, đúng là một cảng tránh gió tốt so với sự hỗn loạn ngoài kia.
Thẩm Ân sống rất tốt, chút sức lực yếu ớt của cô không những không giúp được gì, mà ngược lại còn ăn chùa uống chùa suốt một khoảng thời gian.
Đương nhiên cô cũng muốn tiếp tục sống một đời an nhàn như vậy, nhưng thân là con cái, cũng đâu chỉ sống riêng phần mình được. Tín hiệu truyền tin đã mất, cô không liên lạc được với bố mẹ, chắc chắn bọn họ sẽ lo cho sự an toàn của cô lắm.
“Nhất định phải đi à?” Biểu cảm ôn hòa trên mặt anh dần tan đi, anh chăm chú nhìn vào mắt Nguyễn Nhuyễn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-phu-cua-hac-lien-hoa/2688119/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.