Chương trước
Chương sau
‼️ CẢNH BÁO H TỤC. AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC VUI LÒNG CLICK BACK ‼️

↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Nhưng sự ác liệt của người đàn ông này vẫn chưa dừng lại ở đó, Chung Cảnh vừa đụ vừa bảo Cẩm Nguyệt cầm bút, ép cô phải làm bài tập dưới tình huống như vậy!!

Ác liệt! Quá ác liệt!!!

Hai tai Cẩm Nguyệt đỏ bừng, thừa nhận khoái cảm do con quái vật thô to của hắn mang lại. Cô lúc này căn bản không còn sức lực để giải đề gì cả!

Nhưng người đàn ông lại nói ở bên tai cô, "Đây là trừng phạt dành cho Nguyệt Nguyệt. Nguyệt Nguyệt mau cầm lấy bút, làm sai một đề thầy sẽ bắn vào tử cung dâm đãng của em một lần, cho đến khi tử cung của Nguyệt Nguyệt tràn ngập tinh dịch của thầy, sinh cho thầy một đứa bé có được không?"

Cẩm Nguyệt mơ hồ nhớ đến sức chiến đấu của người đàn ông này, nếu cô làm sai quá nhiều, chắc chắn sẽ nằm liệt ở trên giường mất vài ngày!!!

Đột nhiên có động lực, thế là Cẩm Nguyệt gian nan cầm lấy bút, lúc này cả người cô bị Chung Cảnh đụ tới mức mềm nhũn, ngay cả cầm bút cũng phải cố hết sức. Nhưng khi bắt đầu làm bài, Cẩm Nguyệt phát hiện cô không có cách nào để tập trung nhìn đề được.

Câu hỏi còn chưa đọc xong, cặc lớn đã dũng mãnh lao tới, khiến Cẩm Nguyệt chưa đọc xong một đề mà đã lên đỉnh tới hai lần.

"A a a a... Không... Không được... Làm không được... Thầy tha cho em đi... Không được... A a a... Thật nhanh... Sâu quá..."

"Không được đâu, Nguyệt Nguyệt nhất định phải làm. Nếu Nguyệt Nguyệt không làm, tôi sẽ xem như em làm sai hết toàn bộ, để tôi xem thử ở đây có tổng cộng bao nhiêu đề?"

"Ưm... A a a... Ha a..." Cẩm Nguyệt nghe thấy không làm thì sẽ bị chấm sai toàn bộ, cô chỉ có thể căng da đầu khiêu chiến. Rốt cuộc sau khi Cẩm Nguyệt đoán bừa làm xong hết bài tập, cô đã mềm nhũn nằm trong lồng ngực của người đàn ông.

Chung Cảnh ôm cô chấm bài một cách thành thạo, Cẩm Nguyệt dù sao cũng không phải là con người bình thường, dưới trạng thái như vậy vẫn làm đúng khá nhiều, chỉ sai mất ba bài.

Chung Cảnh không những không thất vọng, ngược lại hắn còn nở một nụ cười, "Nguyệt Nguyệt làm sai ba câu, như vậy tôi sẽ bắn vào tử cung của em trước ba lần vậy."

Dứt lời, eo hắn bắt đầu dùng sức đóng cọc ở trong lồn nhỏ của cô, tinh dịch nóng bỏng và đặc sệt phun đầy tử cung nho nhỏ. Sau khi bắn xong, hắn lại tiếp tục đụ tàn bạo, cho đến khi bắn đủ ba lần mới thôi.

Lúc này, trời bên ngoài đã tối đen, có thể tưởng tượng được thời gian trôi qua rất lâu.

Cẩm Nguyệt mềm nhũn rúc trong lồng ngực của người đàn ông, con cặc thô to vẫn cứng rắn chọc vào bên trong hang động của thiếu nữ.

Chung Cảnh để chân cô quắp lấy eo mình, còn hắn thì đứng dậy đi từng bước từng bước tới bục giảng. Theo từng bước chân, cặc lớn đều đâm vào nơi sâu nhất bên trong lồn dâm, dưới động tác thọc vào rút ra, tinh dịch bị bắn vào trong tử cung thỉnh thoảng trào ra, nhỏ giọt ở trên sàn phòng học, khiến thánh địa này trở nên cực kỳ dâm mĩ.

Sau khi bước lên bục giảng, Chung Cảnh lập tức duy trì tư thế đứng thẳng mà đụ Cẩm Nguyệt. Hai tay cô ôm chặt lấy cổ hắn, hai chân thì quắp lấy eo hắn không buông vì sợ ngã xuống, do vậy, cặc lớn của hắn cũng thuận lợi cắm sâu hơn.

"Ưm a a a a... A a a... Thầy ơi... Chung Cảnh... Ưm ư..."

"Vừa rồi thầy định trừng phạt Nguyệt Nguyệt cơ, nhưng biểu hiện của Nguyệt Nguyệt quá tốt, cho nên thầy quyết định khen thưởng cho Nguyệt Nguyệt."

"Thầy quyết định sẽ thưởng cho tử cung dâm đãng của Nguyệt Nguyệt tinh dịch của thầy." Vẻ mặt của Chung Cảnh không hề thay đổi khi nói ra mấy lời không biết xấu hổ này.

Cẩm Nguyệt bị đụ tới mức đầu óc choáng váng, mãi một lúc sau cô mới ý thức được lời Chung Cảnh vừa nói.

Cô dùng vẻ mặt không thể tin nổi nhìn người đàn ông trước mặt, tóm lại là cho dù cô có làm sai hay làm đúng thì cũng như nhau mà thôi!

"Không! Biết! Xấu! Hổ!!!!"

"Ha ha." Chung Cảnh sung sướng cười thành tiếng.

"Tôi chỉ không biết xấu hổ với một mình em mà thôi." Chung Cảnh nói xong thì tiếp tục ra sức cày cấy trên người của cô gái nhỏ.

Cho dù ăn cô như thế nào thì vẫn có cảm giác không đủ, cho dù là lỗ nhỏ chặt chẽ mang đến cho hắn khoái cảm trí mạng hay là bầu vú mềm mại khiến hắn yêu thích buông tay, quan trọng nhất chính là người ở dưới thân là người mà hắn yêu nhất trên đời.

Sự giao hoà giữa tâm và thân vĩnh viễn là thứ tốt đẹp nhất.

Dương vật thô to lúc này đang điên cuồng ra vào bên trong lỗ lồn đáng thương, Chung Cảnh lại tiếp tục kích thích cô gái nhỏ một cách đầy xấu xa.

"Nguyệt Nguyệt em xem, em đang bị thầy giáo đụ ở trên bục giảng, các bạn học ở bên dưới đang nhìn Nguyệt Nguyệt dâm đãng không rời mắt đấy."

"Nhìn học sinh ngoan Cố Nguyệt ăn cặc lớn của thầy giáo một cách sung sướng."

"Nhìn này, nước dâm của Nguyệt Nguyệt bắn đầy bục giảng rồi, quá dâm đãng."

"Ưm a... Đừng... Đừng nói nữa." Cẩm Nguyệt chỉ có thể yếu ớt phản bác lại sự ác liệt của người đàn ông này.

Khi nghe Chung Cảnh nói, Cẩm Nguyệt bất giác tưởng tượng đến cảnh, phía dưới bục giảng ngồi đầy học sinh, bọn họ hoặc khiếp sợ hoặc tò mò hoặc dâm tà nhìn chằm chằm cảnh tượng Chung Cảnh đụ cô.

Nhìn con cặc lớn của Chung Cảnh thọc vào rút ra bên trong lồn nhỏ, nhìn cô không ngừng lên đỉnh phun nước như mưa trên nơi mà ngày thường hắn vẫn hay giảng bài.

Càng tưởng tượng cơ thể càng thêm mẫn cảm, giống như thật sự đang bị mọi người nhìn thấy, toàn thân cô có cảm giác nóng cháy như muốn hoà tan. Lồn dâm không ngừng co rút cắn chặt con cặc của Chung Cảnh.

Chung Cảnh đã nhận ra sự thay đổi của cô gái nhỏ, hắn đánh một cái thật mạnh lên mông Cẩm Nguyệt , "Dâm quá!"

Tiếp theo, hắn không kiềm chế được mà lao lên thọc vào rút ra, đụ thiếu nữ hết lần này đến lần khác.

Tử cung không biết đã bị hắn bắn vào trong biết bao nhiêu lần, đến khi kết thúc, Cẩm Nguyệt vẫn không biết mình đã về nhà bằng cách nào.

Lần này, Chung Cảnh không đưa cô về nhà mình mà về thẳng nhà hắn.

Sau khi tỉnh lại cô mới biết đây là nhà Chung Cảnh, cô đang nằm ở trên giường của hắn.

Sau đó, Chung Cảnh lại gấp không chờ nổi mà hung hăng đụ cô thêm một lần trên chiếc giường của mình, khiến địa bàn của hắn hoàn toàn lưu lại hơi thở và dấu vết của hai người.

...

Từng ngày từng ngày trôi qua, nửa tháng sau, Tống Thần cũng đã trở lại. Khi nhìn thấy vẻ mặt xuân phong đắc ý của Chung Cảnh, cậu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đỡ trán.

Sau đó, bốn người đàn ông cũng chính thức họp mặt.

Sau này, Cẩm Nguyệt cũng không cho bất kỳ ai khác có cơ hội gia nhập nữa, bốn người đã quá sức chịu đựng của cô.

Tiến độ hoàn thành ở trên vòng sáng chỉ còn lại 1%, thời gian này Cẩm Nguyệt cũng lấy được không ít những thứ thú vị và đặc sắc của thế giới này.

Dần dần cô cũng đã tốt nghiệp đại học, bốn người kia cũng thể hiện tài năng ở những lĩnh vực của mình.

Chung Cảnh vẫn làm thầy giáo cho tới khi Cẩm Nguyệt tốt nghiệp. Tống Thần, Cố Bân, Lâm Tử Phong đều học cùng trường đại học với cô, cho đến lúc này thì mới bắt đầu tách ra để dốc sức phát huy thế mạnh của mình trên từng lĩnh vực.

Chỉ khác biệt so với lúc đi học ở một điểm, đó là bọn họ cùng nhau mua một căn biệt thự, bốn người bọn họ sẽ chung sống với Cẩm Nguyệt ở nơi này, sinh hoạt trôi qua vô cùng êm ấm.

Đã trở thành những nhân vật lớn, nhưng thật thần kỳ khi bọn họ có thể ở nhà cùng một lúc. Cẩm Nguyệt có dự cảm hôm nay sẽ có chuyện gì đó xảy ra, cô nhìn chiếc vòng chỉ còn 1% nữa là sáng hoàn toàn, cảm thấy có lẽ cô sắp phải rời khỏi thế giới này rồi.

Thật ra cô cũng có chút lưu luyến, không phải với thế giới này, mà là bốn người kia.

Ưu tú, điển trai, luôn cẩn thận quan tâm chăm sóc và yêu thương cô, tình cảm ấy dường như đã khắc sâu vào trong xương cốt.

Cô không biết mình nên rời đi như thế nào mới không làm tổn thương đến bọn họ.

Suy nghĩ này đã luôn khiến cô trằn trọc bấy lâu, cô không muốn làm bọn họ tổn thương, không muốn thấy bọn họ thương tâm và khổ sở.

Nhưng cô lại không thể không rời đi.

Cô không thuộc về nơi này, nếu ở lại sẽ làm ảnh hưởng đến cả cuộc đời của bọn họ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.