↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Sau khi Lâm Tử Phong không biết xấu hổ dính lấy Cẩm Nguyệt, Cố Bân cũng trốn cô càng lúc càng xa, hơn nữa Cẩm Nguyệt còn phát hiện anh có liên lạc với Thẩm Điềm Nhi.
Cô cảm thấy Thẩm Điềm Nhi đúng là dai hơn đỉa, mà hành vi của Cố Bân cũng khiến cô cảm thấy cực kì khó chịu.
Hôm nay cô rốt cuộc cũng chờ được Cố Bân về nhà, Cẩm Nguyệt tiến lên gõ cửa phòng anh. Cố Bân mở cửa nhìn cô, vẻ mặt lạnh băng hệt như lúc cô mới gặp anh lần đầu tiên khi đến thế giới này.
Hai người nhìn nhau không nói gì một hồi, Cẩm Nguyệt dẫn đầu phá vỡ sự trầm mặc.
"Anh trai còn muốn trốn em tới khi nào?"
Cố Bân há miệng thở dốc, giọng nói không chút cảm xúc, "Nguyệt Nguyệt, là anh có lỗi với em, quan hệ của chúng ta là không đúng, Lâm Tử Phong... sẽ là lựa chọn tốt hơn của em." Có trời mới biết, lời cuối cùng, Cố Bân phải dùng hết sức lực mới có thể nói ra một câu hoàn chỉnh.
Lần đầu tiên Cẩm Nguyệt không biết phải mở miệng nói chuyện như thế nào, cô lặng im một lúc, sau đó mới ngẩng đầu nghiêm túc nhìn nam sinh cao lớn trước mặt.
"Đây là lựa chọn của anh." Cẩm Nguyệt khẳng định, cũng như đang nói cho chính mình nghe.
Bàn tay rũ ở bên hông ra sức nắm chặt, cô gật đầu nói: "Được, em đã biết."
Cẩm Nguyệt xoay người rời đi, trước khi đi còn quay lại nhìn Cố Bân đang cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-sinh-ra-vi-duc-vong/3598444/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.