↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Lúc Cẩm Nguyệt chuẩn bị đi ngủ thì cầm di động nhắn một tin cho Cố Bân.
【 Anh ơi, em để lại đèn phòng khách, anh đi chơi đừng về muộn quá. Cố Nguyệt 】
Gửi xong tin nhắn, Cẩm Nguyệt lập tức nằm xuống tiến vào mộng đẹp, lúc cô đang du lịch trong mơ, điện thoại di động bỗng dưng vang lên lách cách đánh thức cô.
Cẩm Nguyệt khẽ nhăn gương mặt nhỏ, từ trong chăn ngẩng đầu dậy. Cô mơ mơ màng màng bấm nút chấp nhận cuộc gọi, còn mang theo giọng mũi khẽ alo một tiếng, nghe qua đã biết người nhận điện thoại còn chưa tỉnh ngủ.
Lâm Tử Phong một tay đỡ Cố Bân đang say như chết, một tay cầm điện thoại của Cố Bân, hắn mơ hồ nghe thấy đối diện truyền đến một âm thanh vô cùng đáng yêu. Lâm Tử Phong bất đắt dĩ thở dài, hắn vốn có thể trực tiếp đi tìm quản gia hoặc người hầu, nhưng Cố Bân đang say như chết cứ luôn miệng kêu Nguyệt Nguyệt Nguyệt Nguyệt, vậy nên hắn đành giúp bạn tốt một phen.
Cố Bân che chở cho cô gái này một chút cũng không lộ, ngay cả bọn họ cũng không muốn giới thiệu. Ở trường học cũng chỉ có thể đứng nhìn từ xa, hắn không biết tại sao cô lại có thể mê hoặc Cố Bân thành cái dạng này, hai người họ lại còn ở chung nhà nữa chứ!!
Lâm Tử Phong cầm di động mở miệng nói: "Chào em, tôi là bạn của Cố Bân, Lâm Tử Phong, cậu ấy uống nhiều quá, bọn tôi đang ở trước cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-sinh-ra-vi-duc-vong/3598437/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.