↝ Editor: Heo Hư Hỏng
Không chờ Cẩm Nguyệt đi tìm tài xế, Cố Bân đã hạ cửa sổ xuống bảo cô lên xe.
Cẩm Nguyệt cũng không có lý do gì để từ chối, cô lập tức ngoan ngoãn ngồi vào xe của Cố Bân.
Cố Bân nói: "Hôm nay chú Vương có việc, em đi học với anh."
Nghe Cố Bân giải thích, Cố Nguyệt hiểu rõ gật đầu, cô không biết tại sao quan hệ giữa cô và anh ấy vốn xa lạ vậy mà Cố Bân còn quan tâm cô như thế, bộ dáng Cố Bân không giống người sẽ chịu cúi đầu làm hoà trước.
Cô không tìm được lời giải thích nào hợp lý, cuối cùng cũng không muốn rối rắm nữa mà ngồi trên xe chờ tới trường học.
Sau một hồi bình tĩnh, Cố Bân rất nhanh đã che giấu cảm xúc đen tối của mình thật tốt. Anh ngồi song song ở ghế sau cùng Cố Nguyệt, cơ thể căng thẳng khó có thể buông lỏng, mùi hương thanh khiết nhàn nhạt cứ quấn quanh chóp mũi. Nếu không phải định lực của anh tốt, lúc này có lẽ đã ôm chặt thiếu nữ vào trong lòng ngực, hung hăng tước đoạt hơi thở trong miệng cô.
Cố Bân cho rằng mình bị điên rồi, anh mở cửa sổ xe ra đón gió lạnh, muốn làm bản thân bình tĩnh một chút, thổi bay những suy nghĩ kia ra khỏi đầu.
Trong xe nhất thời yên tĩnh không một tiếng động, tài xế lái xe phía trước nghĩ thầm, rõ ràng là thiếu gia đuổi chú Vương đi, muốn nhân cơ hội làm hoà với tiểu thư. Cơ hội tốt như thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-sinh-ra-vi-duc-vong/3598435/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.