Rất nhanh, Thanh Dữu lái xe đến nhà trọ tại nông trường mà tổ tiết mục thuê tạm thời.
Sau khi đậu xe xong, mọi người xách theo va li vào nhà để nghỉ ngơi.
Phía bên kia, Giang Hựu và Nghi Vân Phỉ lại tương đối thảm.
Hai người cất bước gian nan dưới cái nắng chói chang và mặt đường nhựa nóng rực.
Đặc biệt là Nghi Vân Phỉ, mỗi bước đi đều cảm giác nóng rát và đau đớn vô cùng ở bàn chân bị bỏng.
Lúc đầu, Giang Hựu đỡ Nghi Vân Phỉ nhưng thấy cô ta bước đi gian nan.
Anh ta vẫn mở miệng nói: "Tôi cõng cô nha."
Thật ra Nghi Vân Phỉ đã muốn sụp đổ, cô ta muốn mắng to hoặc khóc lớn một trận, nhưng vẫn một mực chịu đựng.
Lúc này lại nghe thấy Giang Hựu nói, trong lòng cô ta rất cảm động nhưng lại có cảm giác không được chân thực lắm.
Rốt cuộc cảm tình của Giang Hựu là do cô ta từ Quý Thanh Dữu trộm tới.
Ở trước mặt Giang Hựu, cô ta đã đắp nặn hình tượng là cô gái tích cực, lạc quan, săn sóc, cứng cỏi lại thiện lương.
Ở trong mắt người xem, cô ta cũng tạo hình ảnh như vậy, cho nên cô ả mới cố chịu đựng thống khổ.
Nghi Vân Phỉ thật sự rất thích Giang Hựu, thích trong hai đời, căn bản cô ta không thể buông tay, cho nên tuyệt đối không thể mất đi.
Vì thế cô ta cố lộ ra nụ cười kiên cường nói: "Không có việc gì, tôi còn có thể đi được, thầy Giang đỡ tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-sau-khi-xuyen-thanh-vat-hi-sinh-co-bung-no/2666135/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.