Năm năm sau, Trì Am lại bước lên máy bay đi Brisu.
Cùng cô đi tới Brisu còn có một cô gái có vài phần giống cô, vẻ mặt hoảng sợ nhìn máy bay thông minh nhân tạo không người lái kia, nói cái gì cũng không chịu đi lên.
“Trì Am, mày không thể làm như vậy được!” Cô ta thét chói tai.
“Sao lại không được?” Trì Am không chút sứt mẻ nói: “Lúc trước khi chị đưa tôi lên cái máy bay này thì có thể đấy à? Mà so với hành vi của chị lần trước thì lần này còn có tôi đi cùng chị cơ mà? Thấy tôi tốt với chị không?”
“Tốt cục cức! Ai muốn theo mày đi chịu chết chứ?” Trì Hoan vẫn thét chói tai không ngớt.
Trì Am lười không thèm quan tâm tới cô ta, ý bảo người khác đánh ngất, sau đấy khiêng cô ta lên máy bay.
Máy bay nhanh chóng cất cánh, chở một trăm người trẻ tuổi bay đến Brisu thần bí.
Ngoại trừ Trì Am, những người trẻ tuổi khác đều có vẻ thấp thỏm bất an. Đương nhiên, cũng có mấy người thanh niên giống với Cố Duy khi trước, kiên định hướng tới mục tiêu mà đi.
Trì Am liếc thoáng qua mấy người trẻ tuổi kia, cười khẽ.
Dọc theo đoạn đường từng đi qua, khi bước vào sơn cốc, nháy mắt như cả thế giới đều thay đổi.
Loài chim thật lớn từ không trung đáp xuống, bao phủ cả một tầng bóng ma khổng lồ. Con người đứng dưới bóng ma kia gần như suy sụp tới nơi.
Trì Am tốt bụng nắm chị họ đi tới, mỗi lần đều cứu đối phương một mạng vào thời khắc khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4293001/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.