Những thứ từ Thế giới vô vực mang ra đều là bảo tàng, lần này tuy hai người mang về rất ít đồ, nhưng không ai dám coi thường chúng.
Một tháng sau, Trì Am và Cố Duy mới trở lại quê cũ.
Đặt chân lên cố hương, nhìn hết thảy xung quanh, Cố Duy không tránh được cảm khái trong lòng, sau đó nói với Trì Am: “Nếu cô có chuyện gì thì có thể tới tìm tôi.”
Nói xong, anh ta còn trao đổi số điện thoại tư nhân với cô.
Trì Am cầm điện thoại di động kiểu mới nhất trong tay, mặc quần áo hàng hiệu xinh đẹp, đãi ngộ của cô bây giờ có thể so với anh hùng thế giới. Cô cười khẽ, cũng không từ chối: “Được rồi, hẹn gặp lại.”
Cố Duy nhìn theo bóng lưng cô rời đi, cũng nói một tiếng ‘hẹn gặp lại’.
…
Năm năm sau, Trì Am lại bước lên máy bay đi Brisu.
Cùng cô đi tới Brisu còn có một cô gái có vài phần giống cô, vẻ mặt hoảng sợ nhìn máy bay thông minh nhân tạo không người lái kia, nói cái gì cũng không chịu đi lên.
“Trì Am, mày không thể làm như vậy được!” Cô ta thét chói tai.
“Sao lại không được?” Trì Am không chút sứt mẻ nói: “Lúc trước khi chị đưa tôi lên cái máy bay này thì có thể đấy à? Mà so với hành vi của chị lần trước thì lần này còn có tôi đi cùng chị cơ mà? Thấy tôi tốt với chị không?”
“Tốt cục cức! Ai muốn theo mày đi chịu chết chứ?” Trì Hoan vẫn thét chói tai không ngớt.
Trì Am lười không thèm quan tâm tới cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292903/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.